Page 165 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 165
những bàn ghế chắp bằng tre nứa, trong
đó học sinh trai, gái đủ các thứ tuổi đến
học i tờ. Này đây là nhà văn hóa mà mới
trước đây là cái điếm canh để khám bắt
những người qua lại bị tình nghi làm cách
mạng, trong đó bày la liệt những báo Giải
phóng, báo địa phương. Thú vị nhất là em
bé ngồi trên mình trâu hát bài Tiến quân
ca, một bài hát mới lọt vào tai tôi lần đầu. Ở
đây, hai tiếng “đồng chí” là danh từ xưng hô
dùng với tất cả mọi người, nghĩa là cả với
những người không phải đồng chí. Nhưng
khẩu hiệu “ba không” đã trở nên một kỷ
luật sinh hoạt tự giác từ em bé sáu, bảy
tuổi trở lên. Một hôm, tại trại nằm chờ,
chúng tôi có dịp ra chơi chợ Hoàng Vân.
Chợ họp đông đúc không khác gì các
phiên họp thường, nhưng khẩu hiệu chống
Nhật cứu nước thì la liệt ở khắp mọi chỗ.
163