Page 60 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 60

Bác đã uống, mà không thấy đỡ. Thường
        khi, nếu không phải lúc nghỉ, không bao
        giờ Bác nằm, thế mà bây giờ Bác phải chịu
        nằm, lại mê sảng luôn. Bấy giờ, trong các
        đồng chí thường gần Bác, chỉ còn lại mình
        tôi ở Tân Trào. Hôm ấy Bác mệt lắm tôi
        rất lo. Tôi nói: “Hôm nay tôi cũng thong
        thả, xin ở lại với Bác đêm nay”. Bác mở

        mắt và hơi gật đầu.
           Đêm  ấy,  tôi  nghỉ  lại  với  Bác  trên  cái
        lán ở giữa rừng. Lúc nào tỉnh, Bác chỉ nói
        chuyện tình hình: “Lúc này thời cơ thuận
        lợi đã tới, dù hy sinh tới đâu, dù phải đốt
        cháy  cả  dãy  Trường  Sơn  cũng  phải  kiên
        quyết giành cho được độc lập”. Mỗi lúc nhớ
        ra  điều  gì,  Bác  lại  dặn.  Bác  lúc  ấy  chắc
        cũng thấy mình yếu quá, có ý muốn dặn
        lại công việc. Chỉ có công việc! Bác nói về
        công tác củng cố phong trào: “Lúc nào cũng


        58
   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65