Page 52 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 52
bọn cầm đầu, quy cho họ là thổ phỉ. Được báo cáo sự
việc này, Người chỉ thị ngay: Tuyệt đối không được
đánh đập, không được bắt đi cải tạo, đi tù. Tuyệt đối
không được xử tử. Phải giáo dục, cảm hóa, giải thích
cho bà con hiểu.
Đối với những người chống đối, Bác Hồ cũng thể
hiện một tinh thần bao dung, độ lượng hiếm có. Cuối
năm 1945, Ngô Đình Diệm bị quân dân ta bắt ở Nam
Trung Bộ, giải ra Hà Nội. Biết việc này, với tư cách
Chủ tịch Chính phủ, Người quyết định trả lại tự do
cho ông ta. Ngày 15-1-1946, Người tiếp riêng Ngô
Đình Diệm tại Bắc Bộ phủ, thuyết phục ông ta đi với
nhân dân, hợp tác với Chính phủ. Nhưng họ Ngô,
với đầu óc chống cộng quyết liệt, đã từ chối.
Tiêu biểu cho tinh thần khoan dung, đại lượng
của Chủ tịch Hồ Chí Minh là lời tuyên bố của Người
về cái chết tự vẫn của bác sĩ Nguyễn Văn Thinh, một
trí thức nhiều người biết tiếng ở Nam Bộ. Do ham
muốn địa vị, cũng có thể do bị dụ dỗ, lừa gạt, ông ta
đứng ra nhận chức Thủ tướng bù nhìn của cái gọi là
“Cộng hòa Nam Kỳ tự trị” do Pháp nặn ra để thực
hiện âm mưu chia cắt nước ta, ông ta đã phản bội
SONG THÀNH đất nước của nhân dân, nên bị đồng bào cả nước lên
lại lợi ích của Tổ quốc, đi ngược lại ý chí thống nhất
án, phỉ nhổ. Dù sao, ông ta vẫn còn chút lương tri
của người trí thức, nên đã biết hổ thẹn, sám hối, cuối
50