Page 199 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 199
ầ
ớ
ặ
ạ
cũng như những nỗi đau buồn của Người gần gũi v ề m t đ ạ o đ ứ c và hùng m nh v ề tinh th n m i
với những nỗi đau buồn của họ, những niềm vui viết nên được.
của Người gần gũi với những niềm vui của họ, Và một điều nữa, khi đọc các bài thơ này, bạn
những hy vọng của Người gần gũi với những hy luôn luôn có cảm giác rằng không một chỗ nào
vọng của họ. đồng chí Hồ Chí Minh lại cố ý nhắc đến nhân cách
Khi ng ờ i ta nói v ề m t nhà ho t đ ộ ng cách của Người, cũng như đến sự nghiệp cách mạng
ộ
ạ
ư
ứ
ấ
mạng v đại như nói về một người bình thường, mà Ng ờ i ti n hành. T t nhiên ý th c v ề t t c ả
ế
ấ
ư
thì điều đó chứng tỏ là một lời khen. Nhìn bề điều đó có đấy, nhưng là một nhà thơ hướng
ngoài dung mạo của đồng chí Hồ Chí Minh không những bài thơ của mình không chỉ cho mình mà
ộ
ặ
ủ
ư
có chút gì đ ặ c tr ng c a m t quân nhân, m c dù còn cho cả mọi người khác. Người không tách
Người đã phải lãnh đạo cuộc đấu tranh vũ trang mình ra khỏi họ, khỏi những người khác. Đối với
của nhân dân mình trong suốt mấy chục năm. Ở người đọc, Người chỉ là một trong rất nhiều
Người vừa có dáng vẻ của một trí thức, vừa có người đấu tranh vì tự do và vì tự do đó mà phải
ư
ộ
dáng v ẻ c a m t tri t gia, ng ờ i có t m hi u bi t chịu bất công của nhà tù, sự bất công của những
ế
ế
ủ
ầ
ể
ộ
ố
cao xa. Vào những năm cuối đời, Người giống như đ i ề u thu c s ự gi ả d i, s ự b t công c a t t c ả
ủ
ấ
ấ
một ông già nông dân Việt Nam, một con người từ những gì diễn ra với con người ấy. Người không
nhân dân mà ra cũng hệt như những người khác tách rời điểm nào đó với bất cứ người chiến sĩ binh
xung quanh mình, song đó là ông già thông thái nhì nào của cách mạng.
nhất, kiên nghị nhất, bất khuất nhất. Bên cạnh những bài thơ, những truyện ngắn
Khi đọc Nhật ký trong tù của đồng chí Hồ Chí Minh, và những bài văn đả kích, về mặt thể loại cũng
ủ
bạn sẽ sửng sốt không chỉ trước sự tự chủ của nh ư tính cách bút pháp, c ả m t s ố bài báo c a
ộ
Người, s điềm tĩnh của Người trước nguy hiểm, Người là một trong những lời buộc tội mạnh mẽ
ạ
ố
ử
tr ớ c cái ch t, mà b n s ẽ s ng s t tr ớ c cái đ i ề u nhất và dữ dội nhất trong sự trào lộng tuyệt vời
ư
ư
ế
ấ
ể
là t t c ả hi m nguy, cái ch t đ ó c ng l i c ng của mình ném vào chủ nghĩa thực dân những
ế
ũ
ộ
ạ
không giây phút nào có thể xoá b ở Người tình năm 1920. Tôi đã đọc một cách thích thú những
yêu đối với cuộc sống, với thiên nhiên, với con bài văn đả kích này. Trong các bài văn đả kích ấy
người. Quả thật những vần thơ như vậy trong các sôi s c m t s c m nh nh ờ ng nào c a tu i tr ,
ẻ
ổ
ụ
ạ
ứ
ư
ủ
ộ
hoàn cảnh như vậy, chỉ có ở con người kiên định của sự liêm khiết chính trực, sự không khoan
196 197