Page 236 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 236

cái bàn bày bánh ngọt và cà phê mà tôi không lúc                                      đạo đức hay chính trị   mà Người kể    lại những
                  nào thấy Người đụng tới. Chúng tôi bắt đầu vào                                      chuyện cũ  năm xưa. Tuy nhiên, càng nghe tôi lại
                  công việc.                                                                          càng thấy Người như vừa đang nói về một vấn đề
                                                                                                                                     ạ
                                                                                                                                                   ộ
                                                                                                                           ừ
                                                                                                           ủ
                                                                                                                    ư
                     C ũ ng  v n  con  ng ờ i  tôi đ ã đ ư ợ c  bi t  cách đ ây                       l ớ n  c a  nhà  n ớ c,  v a đ ang  d y  cho  tôi  m t  bài
                                       ư
                                                         ế
                             ẫ
                  mấy năm, con người mà sự có mặt phi thường như                                      học luân lý và chính trị.
                                                                                                                                            ệ
                  choán hết cả gian phòng, có thể nói làm xoá nhoà                                       Có  hai đ i ể m  làm  tôi  chú  ý đ ặ c  bi t.  Trong đ ề
                  sự  có mặt của những người khác, nhưng sự      săn                                  cương đưa Người, đồng chí Hồ Chí Minh đã gạch tất
                                        ế
                                                      ệ
                                   ầ
                  sóc,  thái đ ộ  ân  c n  h t  s c  l ch  thi p  và  hoà  nhã                        cả  những công thức tiêu cực để  thay bằng những
                                               ị
                                           ứ
                  c ủ a  Ng ờ i đ ố i  v i  khách  làm  cho  ng ờ i  ta  trong                        công thức tích cực cùng nghĩa: Người không viết:
                         ư
                                   ớ
                                                        ư
                  những phút đầu thấy đôi chút lúng túng nhưng                                        “Không có chủ  nghĩa xã hội thì các dân tộc không
                                                                                                        ể
                                                                                                                                              ế
                                                                                                                   ả
                  sau đó lại tạo ra một bầu không khí thân mật                                        th   đ i đ ế n  gi i  phóng  hoàn  toàn”  mà  vi t:  “Ch ỉ  có
                  thoải mái ngay.                                                                     chủ nghĩa xã hội mới có thể đảm bảo cho các dân tộc
                     Nét mặt Chủ tịch Hồ Chí Minh trông có vẻ rất                                     được giải phóng hoàn toàn”. Đây không phải là một
                  trẻ nếu không có chòm râu dài. Ở Người, hình hài                                    thói quen trong cách sử   dụng ngôn ngữ    mà đây
                                                                                                      chính là một nếp suy nghĩ của Người. Nếp suy nghĩ
                  như thu lại đến mức nhỏ nhất chỉ còn toát ra ý chí                                  ấy thể hiện ra như vậy, làm cho người ta thấy rằng
                  và  trí  tu ,  tuy đ ã  thoát  ra  ngoài  th ể  xác  nh ng                          trong  t t  c ả  m i  tình  hu ng  dù  là đ en  t i  nh t,
                           ệ
                                                                 ư
                                                                                                                                                 ố
                                                                                                                                                      ấ
                                                                                                                                ố
                                                                                                             ấ
                                                                                                                     ọ
                                                    ấ
                                    ệ
                                          ự
                  v ẫ n  hoàn  toàn  hi n  th c.  Lúc  b y  gi ờ  tôi  không                          Ng ờ i  v n  phân  bi t  rõ  cái  gì  là  tích  c c,  cái  gì
                                                                                                              ẫ
                                                                                                         ư
                                                                                                                                               ự
                                                                                                                         ệ
                  th ể  ngh ,  “Bác  H ồ  s ẽ  t ừ  giã  cõi đ ờ i  này  khi  s ự                     hướng về cuộc sống và tương lai.
                          ĩ
                  thoát  xác  kia  tr ở  nên  hoàn  toàn”...  và  tôi  ngh ĩ                             Lại một lúc khác, khi nhắc đến những kỷ
                  rằng Người đã qua đời theo cách như vậy. Nhưng                                      niệm cũ của Người ở Đại hội Tua, câu chuyện có
                                                ư
                                     ộ
                  h ỡ i ơ i,  cách đ ây  m t  tháng  r ỡ i,  không  gì  có  th ể                      đề cập một nghị sĩ thuộc Đảng Xã hội tại Đại hội
                                                                  ớ
                                         ằ
                                                       ạ
                                                ệ
                  làm  cho  ng ờ i  ta  ng ờ  r ng  vi c ấ y  l i  x y  ra  s m                       đã ngắt lời Người một cách không nhã nhặn lắm
                             ư
                                                          ả
                  như thế.                                                                            và  v ề  sau  ngh ị  s   ấ y  không  bao  gi ờ  còn  là  b n
                                                                                                                                                      ạ
                                                                                                                        ĩ
                     Gi ờ  phút  tôi đ ư ợ c  g p  Ch ủ  t ch  H ồ  Chí  Minh                         chính trị  của Người nữa. Bác Hồ    nói: Chúng ta
                                                   ị
                                          ặ
                  hôm ấy là một trong những giờ phút đáng ghi nhớ                                     ch ng  nên  nh c đ ế n  tên  ng ờ i  ta  làm  gì.  H i  tôi
                                                                                                                                  ư
                                                                                                                    ắ
                                                                                                                                                   ồ
                                                                                                        ẳ
                  trong đời tôi. Người không để  lộ  với tôi những bí                                 mới bước vào cuộc đời đấu tranh, ông ấy đã có
                  mật nhà nước. Chúng tôi nói chuyện về V.I. Lênin                                    d ị p  giúp đ ỡ  tôi  khi  tôi  còn ở  trong Đ ả ng  Xã  h i
                                                                                                                                                       ộ
                            ư
                                                           ộ
                                                  ạ
                                                                   ọ
                  nh ng  Ng ờ i  không  tìm  cách  d y  tôi  m t  bài  h c                            bởi chưa có sự phân liệt ở Tua.
                    ư
                  234                                                                                                                                235
   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241