Page 47 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 47
đang gặt lúa ở các thửa ruộng cạnh đó, nét mặt hiền từ như một ông tiên vừa
nghe tin Bác Hồ đến, vội vàng chạy ùa sang, giáng trần". Đó chính là bà cụ được Bác Hồ
cũng vừa kịp lưu luyến tiễn Bác. Bác đi xa thăm hỏi đầu tiên trong buổi đi thăm sáng
rồi mà mọi người vẫn còn như vừa qua một nay. Biết bà cụ có hai con đang chiến đấu
giấc mơ. Những người mới đến hỏi những ở chiến trường, Bác an ủi, động viên: "Ở
người may mắn được đứng gần Bác, rằng hậu phương ta cố gắng sản xuất cho thật
Bác có khỏe không? Bác hỏi những câu gì? nhiều thóc gạo để bộ đội ăn no, đánh
Bác dạy những điều gì? Bác đi giày hay đi thắng. Giặc Mỹ nhất định thua. Các con
dép cao su? Bác có khen lúa năm nay của cụ sẽ trở về với cụ. Nhân dân ta hãy chịu
làng ta tốt không? Bác có vui không?... khó, chịu khổ, hy sinh thêm vài năm nữa...".
Nhiều người trách xã, trách huyện sao Không ai biết được rằng những lời
không thông báo cho nhân dân biết để mọi Bác nói với đồng bào trong buổi gặt lúa
người cùng được đến đón Bác. Họ "ghen" hôm nay, chính là điều mà vừa mới hôm
với những người được hạnh phúc đón Bác qua Bác đã dặn lại trong Di chúc:
sáng nay. Nhưng một bà cụ liền giơ tay "Cuộc kháng chiến chống Mỹ có thể sẽ
phân bua: "Thì tôi cũng có biết trước gì kéo dài mấy năm nữa. Đồng bào ta có thể
đâu. Đang gặt thì nghe tiếng reo hò: "Bác phải hy sinh nhiều của nhiều người. Dù
Hồ đến! Bà con ơi! Bác Hồ đến!". Thế rồi sao, chúng ta phải quyết tâm đánh giặc
Bác hiện ra trước mặt tôi, râu tóc bạc trắng, Mỹ đến thắng lợi hoàn toàn".
45 46
Gần 10 giờ, Bác mới về tới nhà, kịp như không khí, như đất trời và với tấm
tham gia cuộc họp Bộ Chính trị bàn về lòng thật sự nhân ái bao la mới có thể tạo
công tác đào tạo cán bộ. Như vậy là từ 9 nên sự đồng cảm sâu sắc đến như thế.
giờ sáng đến 10 giờ sáng nay, Bác không Lãnh tụ và quần chúng chan hòa làm
viết tiếp được "lời dặn lại" như đã định. một. Và khi đó, sức mạnh được tăng lên
Tuy nhiên, buổi đi thăm đồng bào gặt lúa gấp bội.
đã làm cho Bác rất vui, như trẻ lại vài Đavít Hambớtstam, một nhà báo Mỹ
tuổi. Bác Hồ kỳ diệu như thế đó. Nhìn đã viết: "Đó là sức mạnh của ông Hồ, vì
Bác ngồi làm việc trên nhà sàn, ta có cảm ông là người Việt Nam của quần chúng
tưởng đó là một nhà hiền triết với vầng và bởi thế cho nên ông không thích dinh
trán rộng, cặp mắt sáng chứa đầy suy tư thự và đồng phục của thống chế, của các
trí tuệ. Nhưng khi Bác ở giữa quần chúng vị tướng. Ông thường mặc bộ quần áo
như sáng nay, ta thấy Bác đúng là một cụ giản dị, một phong cách mà người phương
già hiền từ, gần gũi với mọi người, hiểu Tây đã chế giễu trong nhiều năm. Cho
thấu niềm vui, nỗi buồn của từng gia đến một ngày nọ họ mới hiểu và nhận ra
đình, từng cảnh ngộ. Ai ai cũng cảm thấy rằng, chính cái giản dị ấy, cái khả năng
Bác Hồ là người của chính mình, của địa hòa mình vào nhân dân ấy là cơ sở cho sự
phương mình. Phải có sự gắn bó với nhân thành công của ông. Địa vị càng cao, ông
dân như thế nào, một sự gắn bó tự nhiên càng giản dị, trong sạch hơn. Hình như
47 48