Page 31 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 31

Nếu không được gặp Bác thì chúng tôi cứ ở đây cho

             đến khi nào gặp được Bác Hồ thì mới trở lại Liên Xô”.
             Mọi người đều cười vui.
                 Thế  rồi  cái  ngày  mong  đợi  của  đoàn  bạn  đã  trở
             thành hiện thực. Tối hôm đó đoàn vào Phủ Chủ tịch                                              BÁC HỒ VỚI CÂY VÚ SỮA
             biểu diễn phục vụ Bác và các cán bộ, nhân viên trong

             cơ quan. Thông thường các đoàn nước ngoài đến nước                                                                                Khắc Tuế
             ta  thì  có  một  cán  bộ  nữ  của  ta  làm  giới  thiệu  viên
             tiếng  Việt  song  hành  với  một  người  giới  thiệu  của
                                                                                                     Mùa đông năm 1956 nhân một buổi Bác Hồ tiếp
             bạn. Lần này người giới thiệu của ta là cô Ngọc Thảo
                                                                                                 khách,  Bác  cho  phép  một  số  anh  chị  em  diễn  viên
             diễn viên của Đoàn ca múa Tổng cục Chính trị. Thấy
                                                                                                 Đoàn  ca  múa  Tổng  cục Chính trị  vào  Phủ  Chủ tịch
             Ngọc  Thảo  xuất  hiện  cùng  đoàn  bạn,  Bác  tủm  tỉm
                                                                                                 cùng  ăn  cơm  và  tiếp  khách  với  Bác.  Trước  bữa  ăn,
             cười bảo: “Thế ra lại là cháu à?”. Ngọc Thảo mừng rỡ
                                                                                                 Bác dẫn chúng tôi đi thăm vườn cây trong khuôn viên
             ôm lấy cánh tay của Bác và thưa với Bác: “Các đồng
             chí nóng lòng muốn được gặp Bác đấy ạ”. Bác vẫy tay                                 Phủ Chủ tịch. Thành thạo như một hướng dẫn viên

             mời mọi người an tọa và bảo: “Thế các cô các chú có                                 của vườn bách thảo, Bác ân cần giải thích cho chúng
             chuyện gì thì nói đi!” Đồng chí Trưởng đoàn Gaskarop                                tôi tỉ mỉ tính năng và tác dụng của từng loại cây. Khi
             liền nói một mạch, làm cho phiên dịch Cao Thụy lúng                                 đến một cây nho nhỏ xinh xinh được rào chắn rất cẩn
             túng.  Bác  liền  bảo:  “Thôi  để  Bác  phiên  dịch  giùm:                          thận, Bác hỏi chúng tôi: “Các cháu có biết cây này là
             Đồng chí ấy nói là đoàn đi biểu diễn ở các địa phương                               cây gì không?”. Mọi  người ngơ ngác nhìn  nhau, Bác
             rất  phấn  khởi,  ở  đâu  đoàn  cũng  được  hoan  nghênh                            liền giải thích: “Đây là cây vú sữa, món quà đặc biệt
             nhiệt liệt. Ở Hải Dương có nhiều người đã đi bộ mười                                của đồng bào miền Nam tặng Bác”. Nói đến hai chữ

             cây số để xem đoàn biểu diễn”. Thấy Bác dịch lưu loát                               “Miền  Nam”,  Bác nghẹn ngào xúc động  lặng  đi  một
             mọi  người  khâm  phục  về  khả  năng  ngoại  ngữ  của                              lát  rồi  hỏi:  “Ở  đây  có  cháu  nào  là  người  miền  Nam
             Bác.  Sau  đó  Bác  chia  kẹo  cho  mọi  người  và  không                           không?”. “Dạ thưa Bác việc này chúng cháu thật có
             quên gửi cho vợ đồng chí Trưởng đoàn Gaskarop một
                                                                                                 lỗi đã không nghĩ tới mời một đồng chí miền Nam đi
             gói kẹo và một bông hoa tươi thắm!
                                                                                                 cùng”. Đồng chí Phú thấy vậy liền biến báo: “Dạ thưa

                                                                      29                         30
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36