Page 107 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 107

Hồng Thái. Người tiếp xúc với đồng bào ở đây như   Anh vẫn công tác ở dưới làng và nhiều hôm, cứ
 gặp lại người thân. Bà con đồn nhau: “Có ông cụ   chiều đến lại trở về và xin gặp Người để báo cáo.
 cao tuổi mà sao nhanh nhẹn và tài giỏi đến thế.   Bấy giờ, nhờ sự giúp đỡ của đồng bào, các đồng
 Dân mình lắm người tài, nhất định phen này ta   chí ở địa phương đã làm được một cái lán dù nhỏ
 sẽ  lấy  lại  được  nước”.  Các  anh  nghe,  đồng  tình,   nhưng tươm tất, gọn gàng để Người có nơi nghỉ và
 niềm  phấn  khởi  hiện  lên  trên  từng  gương  mặt.   làm việc tiện lợi hơn.
 Tất cả cùng cười vui.   Một hôm, Người gọi mấy đồng chí, trong đó có
 Từ đấy, Tân Trào được chọn làm Thủ đô vùng   anh Văn đến lán bảo là phải gấp rút tổ chức Hội
 giải phóng.      nghị  toàn  quốc của  Đảng  và  triệu  tập  Quốc  dân
 Rồi  Ủy  ban  Lâm  thời  Khu  giải  phóng  được   đại hội để tiến tới Khởi nghĩa giành chính quyền
 thành  lập  và  anh  Văn  được  chỉ  định  làm  Ủy   từ tay phát xít Nhật. Người lượng tính: có thể còn

 viên  thường  trực  của  Ủy  ban.  Anh  có  trách   thiếu một số đại biểu chưa về đủ nhưng cũng phải
 nhiệm  giữ  liên  lạc  với  các  đồng  chí  Lê  Thanh   họp, nếu không, sẽ không kịp với tình hình chung.
 Nghị, Trần Đăng Ninh ở Bắc Giang, Cao Bằng,   Giữa lúc công việc đang diễn ra một cách khẩn
 Lạng Sơn và cả với Chiến khu Quang Trung do   trương với nhiều nhiệm vụ phải làm như vậy thì
 các  đồng  chí  Văn  Tiến  Dũng,  Trần  Tử  Bình,   Người bị mệt.
 Vương Thừa Vũ xây dựng. Không lâu sau, ta tổ   Gần đó sức khỏe của Người có phần giảm sút
 chức  bầu  cử  chính  quyền  nhân  dân  trong  Khu   vì  phải  thức  khuya  quá  nhiều  trong  điều  kiện
 giải phóng và sắp đặt các bộ phận phụ trách về:   thời tiết khắc nghiệt, mưa, gió thất thường. Đôi
 kinh tế, văn hóa - xã hội ở từng địa phương. Ủy   lúc, trong cơn sốt, Người có nói mê. Khốn nỗi là
 ban Khởi nghĩa có các tờ báo: Việt Nam mới và   thuốc men quá thiếu, chỉ có mấy thứ trị cảm cúm
 Khu  giải  phóng.  Tự  nhủ  là  bản  thân  cùng  bao   và  chống  sốt  rét  thông  thường,  Người  đã  dùng
 đồng  chí  và  gia  đình,  bà  con  phải  sống  trong   nhưng  chưa  thấy  đỡ.  Ban  ngày  cũng  phải  nằm

 một xã hội đen tối rồi theo Đảng và Lãnh tụ Hồ   nhiều, đó là điều thật bất đắc dĩ đối với Người. Vì
 Chí Minh mà mở đường đi lên, đến bây giờ, từ   thế, có hôm anh Văn muốn lưu lại để được săn sóc
 trong tâm khảm, anh Giáp mừng vui khôn xiết   Người thêm một chút, Người biết ý, liền bảo: “Chú
 vì đã hình dung ra viễn cảnh của một nước Việt   cứ  xuống  làng,  bản  làm  công  tác,  tôi  không  việc
 Nam hoàn toàn độc lập trong nay mai.   gì”. Sau đó khá lâu, vào một bữa, anh Văn


   104                                                           105
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112