Page 158 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 158
giới thứ hai, sau ngày 06/3/1946, ông ấy đến Hà Việt Nam phải trả lại cho Pháp tất cả những
Nội với cương vị cố vấn chính trị của tướng Bôlae. người nước ngoài đã bị bắt (mà họ gọi là con tin).
Vào một ngày đầu của trung tuần tháng Thứ tư, Chính phủ Việt Nam phải trao trả lại cho
5/1947, người của ta đến đón Pôn Muýt ở Cầu Pháp tất cả những người nước ngoài (ý nói là
Đuống. Ông giáo sư này hăng hái đi bộ theo người người Nhật và người Pháp) đã chạy sang phía
dẫn đường đến thị xã Thái Nguyên và được gặp Việt Nam”.
Chủ tịch Hồ Chí Minh vào tối 12/5/1947. Sau vài Chủ tịch Hồ Chí Minh nghiêm sắc mặt nhưng
lời chào hỏi, câu chuyện được mở đầu bằng lời của giọng vẫn ôn tồn:
người khách: - Ông Muýt, tôi nghe nói, ông đã tham gia cuộc
- Thưa Chủ tịch, tôi rất cảm ơn Chủ tịch đã cho kháng chiến của nhân dân Pháp chống chủ nghĩa
tôi được gặp để làm nhiệm vụ do Cao ủy trao, là phát xít Hítle, điều đó có đúng không?
chuyển trực tiếp đến Chủ tịch bản Thông điệp. - Thưa Chủ tịch, đúng!
Chủ tịch Hồ Chí Minh với thái độ niềm nở, hỏi: - Vậy ông hãy trả lời, nếu ở địa vị tôi, ông sẽ có
- Bản Thông điệp ấy đâu? thái độ như thế nào với bản Thông điệp của ông
Bôlae? Ông có nhận những điều kiện đó không?
Bằng một vẻ bí mật và cung kính, ông giáo sư
Rồi Người tiếp lời:
đáp lời:
- Tôi nghe nói, ông Bôlae cũng đã tham gia
- Thưa Chủ tịch, vì những lý do không tiện trình
kháng chiến chống Hítle và có thành tích. Những
bày ở đây, bản Thông điệp của Cao ủy trả lời bức
điều kiện ông ấy đưa ra có nghĩa gì? Có nghĩa là
thư đề nghị ngừng bắn của Chính phủ Việt Nam
ông ấy đòi chúng tôi phải đầu hàng. Ông Muýt,
không được ghi vào giấy. Tôi đã nhớ kỹ nội dung,
bản thân ông có nghĩ rằng, chúng tôi có thể đầu
xin được nhắc lại đúng từng lời trong văn bản.
hàng không? Lại còn điều liên quan đến những
- Tôi sẵn sàng nghe - Chủ tịch Hồ Chí Minh
người nước ngoài đứng trong hàng ngũ kháng
vẫn ung dung chờ.
chiến của Việt Nam chống thực dân! Phải là một
Và Pôn Muýt đọc một hơi: “Để thực hiện một con người hèn mạt mới chấp nhận những điều
cuộc ngừng bắn, về phần mình, Cao ủy Pháp ở
kiện như vậy. Nếu tôi chấp nhận, tôi là kẻ hèn
Đông Dương xin nêu với với Chủ tịch bốn điều mạt (Si j’accepte, je serai un lâche). Và tôi nghĩ,
kiện: Thứ nhất, quân đội Việt Nam phải nộp vũ trong Liên hiệp Pháp không có chỗ cho những kẻ
khí cho Pháp. Thứ hai, quân đội Pháp được tự do hèn mạt (Je pense que, dans l’Union française il
đi lại trên đất nước Việt Nam. Thứ ba, Chính phủ ne doit pas y avoir de place pour des lâches).
156 157