Page 333 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 333

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                                                    ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



             của Bác suy  sụp. Trong  những ngày  gần  như  cả thủ đô                            đoàn đại biểu đều cảm động, có người rưng rưng nước
             cách mạng lo lắng, âu sầu. Không chỉ cán bộ, đảng viên                              mắt. Tôi được tin "ông cụ" đã ở Tân Trào, nên quên cả
             mà cả những quần chúng cứu quốc khi biết tin "đồng chí                              mỏi  mệt,  định  tiếp  tục  đi  ngay  vì  từ  cơ  quan  này  vào
             già" đau yếu, ai nấy đều thấy lòng mình trĩu nặng, thuốc                            trong ấy cũng gần. Nhưng một trận mưa to ập đến, suối
             men  thiếu  thốn,  các  cụ  già  quần  chúng  cứu  quốc  trong                      dềnh lên, đường bị nghẽn, chúng tôi đành phải nghỉ lại
             làng bảo nhau đi tìm kiếm thuốc bằng lá, rễ cây về đưa                              tại đây. Suốt đêm, tôi thao thức, hết nghĩ đến "ông cụ",
                                                                                                 lại ngắm nhìn những đồng chí du kích bố trí bảo vệ đoàn
             cho "ông cụ" sắc uống. Có người ra tận sông Đáy tìm bắt
                                                                                                 đại biểu. Lắng nghe thấy mấy đồng chí nói tiếng Tày Cao
             được một con ba ba, đem ra láng cắt tiết hòa rượu để làm
                                                                                                 Bằng, tôi nghĩ ngày mai vào gặp "ông cụ", chỗ ở chắc còn
             thuốc cho Bác.
                                                                                                 là nghiêm mật hơn thế này.
                 Sau đó ít lâu, cơn bệnh của Bác lui dần. Bầu trời Tân
             Trào càng như dần dần quang sạch mây đen. Tất cả chúng                                  Sáng  hôm  sau,  cơm  nước  xong  xuôi,  chúng  tôi  vào
                                         1
             tôi đều mừng vui khôn tả... .                                                       Tân Trào. Tới nơi, anh Võ Nguyên Giáp cho chúng tôi biết
                                                                                                 "ông cụ" đang chờ, nhưng ốm lắm. Mấy hôm trước bệnh
                                           *
                                                                                                 tình có vẻ nguy kịch, tưởng chết, "ông cụ" đã một lần cho
                                         *    *
                                                                                                 gọi anh Phạm Văn Đồng và anh Võ Nguyên Giáp vào bàn
                 ...  Mùa  hè  năm  1945,  chúng  tôi  đến  Tân  Trào.  Tôi                      các công tác như có ý giối giăng. Rồi anh Giáp dẫn chúng
             cùng  anh  Trường  Chinh,  anh  Hà  Huy  Giáp,  và  một  số                         tôi đến chỗ ở của Bác ngay. Qua cây đa Tân Trào, lội một
             đại biểu đi dự đại hội mặt trận. Đi trong khu giải phóng,                           con  suối,  tới  chân  đèo  Nhe,  đi  sâu  vào  chừng  vài  trăm

             thở hít không khí tự do, người thấy nhẹ nhàng. Đồng chí                             thước tôi tiến vào một nhà sàn thấp, ngạc nhiên vì thấy
             liên lạc dẫn chúng tôi tới một cơ quan. Chúng tôi thấy                              việc bảo vệ gần như không có. Trong nhà sàn bên cạnh,
             anh em du kích, tự vệ mang gươm, mang súng. Người                                   chỉ có mấy đồng chí phụ trách máy vô tuyến điện.
             thì  đang  làm  nhiệm  vụ  canh  gác,  người  đang  họp  bàn                            Bước vào cái lều Bác ở, tôi rất cảm động. Nhà trống
             công  tác.  Từ  những  người  dân  mất  nước,  trong  tay                           huơ trống hoác, bốn phía không có phên che. Ngoài chiếc
             không một thứ vũ khí, nay đứng trước quang cảnh ấy, cả                              máy chữ và ít giấy, không có một thứ đồ đạc gì khác. Bây
             __________                                                                          giờ đã vào thu, lại sau những trận mưa liên miên, khí trời

                                                                                                 lành lạnh. "Ông cụ" ngồi xổm một mình trên sàn. Tôi nhận
                 1. Xem Song Hào: Dưới ngọn cờ vinh quang của Đảng, Nxb. Quân
                                                                                                 ra  ngay  "ông  cụ",  nhưng  Bác  hom  hem  quá,  khác  hẳn
             đội nhân dân, Hà Nội, 1970.

                                                                     331                          332
   328   329   330   331   332   333   334   335   336   337   338