Page 367 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 367

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                                                    ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



                 Chủ tịch Hồ Chí Minh, vị Chủ tịch của Chính phủ                                     Đọc  bản  Tuyên  ngôn  độc  lập  đến  nửa  chừng,  Bác
             lâm thời nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã ra mắt                                   dừng lại và bỗng dưng hỏi:
             đồng bào như một lãnh tụ lần đầu xuất hiện trước đông                                   - Tôi nói, đồng bào nghe rõ không?
             đảo quần chúng.                                                                         Một triệu con người cùng đáp, tiếng dậy vang như sấm:
                 Đó là một cụ già gầy gò, trán cao, mắt sáng, râu thưa. Cụ                           - Co... o... ó!
             đội chiếc mũ đã cũ, mặc áo kaki cao cổ, đi dép cao su trắng.                            Từ giây phút đó, Bác cùng cả biển người đã hòa làm một.
                 Mấy ngày hôm trước, một vấn đề được đặt ra là, phải                                 Đây  là  bản  Tuyên  ngôn  của  nước  Việt  Nam  Dân  chủ
             có  một  bộ  quần  áo  để  Bác  mặc  khi  Chính  phủ  ra  mắt                       Cộng hòa vừa giành được độc lập bằng cuộc chiến đấu suốt
             đồng bào. Cuối cùng, Bác đã chọn bộ quần áo này. Hai                                80 năm của dân tộc. Đây còn là những lời lẽ tâm huyết, đầy
             mươi bốn năm làm Chủ tịch nước, trong những ngày lễ                                 cảm kích của đội tiên phong giác ngộ nhất của giai cấp cách
             lớn của dân tộc, trong những cuộc đi thăm nước ngoài,                               mạng nhất, có những người con tuyệt đối trung thành với
             Hồ  Chủ  tịch  bao  giờ  cũng  xuất  hiện  với  một  hình  ảnh                      lợi ích của giai cấp và của dân tộc, trước máy chém, trước
             giản dị, không thay đổi. Vẫn bộ quần áo vải, trên ngực                              miệng súng của quân thù đã từng giật tấm băng đen bịt mắt,
             không một tấm huân chương, y như lần đầu Bác đã ra                                  hô lớn: "Việt Nam độc lập muôn năm!".

             mắt đồng bào.                                                                           Buổi lễ kết thúc bằng những lời thề độc lập:
                 Ông cụ có dáng đi nhanh nhẹn. Dáng đi này cũng làm                                  -  Chúng  tôi  toàn  thể  dân  Việt  Nam,  xin  thề:  "Kiên
             cho đôi người lúc đó hơi ngạc nhiên. Họ đã không nhìn                               quyết một lòng ủng hộ Chính phủ lâm thời Việt Nam Dân
             thấy ở vị Chủ tịch dáng đi trang trọng của những người                              chủ Cộng hòa, ủng hộ Chủ tịch Hồ Chí Minh".
             "sang".  Giọng  nói  của ông  cụ  phảng  phất  giọng  nói  của                          - Chúng tôi xin thề: "Cùng Chính phủ giữ nền độc lập
             một miền quê đất Nghệ An. Bác đã xuất hiện trước một                                hoàn toàn cho Tổ quốc, chống mọi mưu mô xâm lược dù
             triệu đồng bào ngày hôm đó như vậy.                                                 có phải chết cũng cam lòng".
                 Lời  nói  của  Bác  điềm  đạm,  đầm  ấm,  khúc  chiết,  rõ                          - Nếu Pháp đến xâm lượt lần nữa thì chúng tôi xin thề:
             ràng. Không phải là cái giọng hùng hồn người ta thường                                             "Không đi lính cho Pháp
             được nghe trong những ngày lễ long trọng. Nhưng người                                              Không làm việc cho Pháp,
             ta tìm thấy ngay ở đó những tình cảm sâu sắc, ý chí kiên                                           Không bán lương thực cho Pháp,

             quyết. Tất cả đều tràn đầy sức sống. Từng câu, từng tiếng                                          Không đưa đường cho Pháp!".
             đi vào lòng người.                                                                      Một triệu con người, một triệu tiếng hô cùng hòa làm


                                                                     365                          366
   362   363   364   365   366   367   368   369   370   371   372