Page 510 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 510

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 Hiểu  ý  Đảng,  tin  ở  Bác,  anh  chị  em  sôi  nổi  bàn  biện   phải đào tạo thêm nhiều công nhân hơn nữa thì mới sản
 pháp làm thêm nhà, xin thêm máy, lấy thêm công nhân để   xuất được nhiều vũ khí, kịp cung cấp cho kháng chiến.
 phát triển xưởng. Chẳng bao lâu xưởng chúng tôi được mở   Về đến nhà, tôi báo cáo lại với anh chị em, anh chị em
 rộng, máy móc dụng cụ, nguyên vật liệu được đầy đủ hơn.   đều phấn khởi và cảm động trước sự chăm sóc của Bác.
 Đến tháng 10 năm 1946, Bác đi dự Hội nghị Phôngtennơblô   Chúng tôi động viên anh chị em đẩy mạnh sản xuất, xây
 về. Tôi được về tận Hải Phòng đón Bác. Bác vừa đặt chân   dựng xưởng để làm quà biếu Bác.
                 Ngày  30-11-1946,  tôi  lại  về  báo  cáo  với  Bác  những
 đến  bến  Ngự,  Hải  Phòng,  thấy  tôi,  Bác  đưa  ngay  vào
             công  việc  đã  làm  xong  và  mang  theo  một  số  lựu  đạn
 phòng riêng của Bác, Bác hỏi:
             xưởng vừa sản xuất còn thơm mùi sơn mới…
 - Xưởng của ta ở nhà đã phát triển đến đâu rồi?
                 Hà Nội lúc này căng thẳng. Về đến Hà Nội, tôi gặp
 Tôi thưa với Bác:
             anh Hoàng Hữu Nam, đại diện của Chính phủ ta trong
 -  Ở  nhà  được các  anh  Trung  ương  chỉ  đạo,  Tỉnh  ủy
             Ban liên hiệp Việt - Pháp, anh giục tôi ra khỏi Hà Nội. Xe
 giúp đỡ, xưởng tuyển thêm hai mươi lăm công nhân, xin
             chạy qua nhà số 8 phố Lý Thái Tổ, nơi làm việc của Bác
 thêm một số máy móc. Còn sản xuất chủ yếu là lựu đạn,
             Hồ hồi đó, tôi gặp anh Nguyễn Kháng. Anh Kháng cấp
 địa lôi và sửa chữa súng hỏng, hóc. Làm được đến đâu
             cho tôi một giấy để đi lại trong thành phố, vì lúc này ở Hà
 giao ngay cho tỉnh đến đó.
             Nội, các cửa ô đều được canh gác, đắp ụ để ngăn cản bước
 - Thế tình hình sức khỏe, ăn ở của anh chị em ra sao?
             tiến của địch, tình hình căng thẳng như dây đàn sắp đứt.
 Bác hỏi.        Cơ quan của Bác đã chuyển ra vùng Ngã Tư Sở. Tôi
 - Thưa Bác, cũng có anh chị em bị sốt rét, nhưng sau   tìm gặp anh Ninh và được anh đưa đến gặp Bác. Trong

 khi hết cơn sốt, anh chị em lại đi làm. Còn ăn uống thì độ   lúc này Bác bận lắm, nhưng Bác vẫn bố trí thì giờ để nghe
 này  có  khá  hơn  so  với  trước.  Riêng  về  mặc  thì  có  kém,   tôi báo cáo về xưởng. Tôi báo cáo xong, Bác nói:
 quần áo rách cả…   - Bây giờ công việc rất khẩn trương. Việc xây dựng và
 Nghe  tôi  báo  cáo  xong,  Bác  gửi  lời  thăm  và  biểu   phát triển xưởng cứ thế mà làm, và làm cho tốt.
 dương tinh thần của toàn thể anh chị em công nhân. Bác   Rồi Bác bảo:

 nói Bác sẽ gửi cho anh chị em một số vải, chăn, quần áo.   - Đồng chí về ngay, kẻo nó đánh Hà Nội thì đi lại vất vả.
 Bác dặn tôi:    Nghe  Bác  dặn  mà  lòng  tôi  như  lửa  cháy.  Khi  tôi  đi,
 - Mang về trao tận tay cho anh chị em mừng và cần   Bác  còn  dặn  chuyển  số  lựu  đạn  xưởng  biếu  Bác  về

    507       508
   505   506   507   508   509   510   511   512   513   514   515