Page 574 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 574

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 Anh chị em chúng tôi đều cười vang. Tiếng vỗ tay lúc   kinh nghiệm của người thợ lâu năm trong nghề, bác đã
 ấy mới nổi lên như sấm. Không khí thật đầm ấm như tình   lăn  lộn  ngày  đêm  trong  mọi  công  việc,  nhất  là  việc  di
 cha con trong nhà.   chuyển máy móc. Bác có nhiều mưu mẹo, bắn lẩy, khênh
 Tôi  mời  Bác  đến chỗ  bàn  ăn  đã được  sắp  đặt  trước.   vác máy móc qua đèo, suối, đường dài. Nhờ vậy mà ban
 Bác chưa đến ngay. Nhìn mâm cơm của anh chị em, Bác   sản xuất ngòi nổ đạn cối của xưởng đã có điện để chạy
 hỏi tôi:    máy  tiện.  Ngoài  ra,  với  thái  độ  khiêm tốn học  tập,  bác
 - Đều cả chứ chú?   Giác đã được già trẻ ai nấy cũng quý mến. Trong các đợt
 - Thưa Bác, vâng ạ! - Tôi đáp.   thi đua, bác thường được anh em bầu là chiến sĩ xuất sắc
 Nhìn  mâm  cơm  Bác  ngồi,  thấy  có  các  món  ăn  như   của  xưởng.  Bác  Giác  có  thể  là  người  tiêu  biểu  cho  lớp
 mâm của anh em, Bác gật đầu rồi mới ngồi vào chỗ. Mọi   công nhân già của xưởng, xứng đáng được đề lên ngồi
 người đều im lặng, chăm chú ngắm Bác.   chung mâm cơm với Bác.
 Đồng chí thư ký công đoàn định lên tuyên bố lý do,   Còn một nữ công nhân, tôi nghĩ ngay đến chị Nguyễn
 thì Bác đã nhìn về phía anh em nói to để mọi người cùng   Thị Thân. Lúc ấy chị bốn mươi tuổi, phẩm chất đạo đức
 nghe thấy:   tốt. Cùng với nhiều anh chị em khác trong bộ phận nuôi

 - Bây giờ các cô, các chú chọn một bác công nhân già,   quân, chị luôn luôn tỏ ra là người chị gái đảm đang của
 một chị công nhân và một em thiếu niên học việc có thành   đại gia đình xưởng Đội Cấn. Chị săn sóc chu đáo đến việc
 tích lên ngồi mâm này ăn cơm với Bác.   ăn uống của mọi người nên được anh chị em trong xưởng
 Ý kiến của Bác thật bất ngờ nằm ngoài dự kiến của   quý mến.
 chúng  tôi.  Tôi  điểm  qua  một  lượt  trong  số  anh  chị  em   Còn  một  em  thiếu  niên  học  việc,  tôi  chú  ý  đến  em
 công  nhân cũ  đã  nhiều  tuổi. Bác Lại Hữu  Giác suốt  ba   Đồng Phúc Hanh, con một thầy giáo nghèo người dân tộc
 mươi năm làm thợ, hết cho Pháp, cho Nhật, lưu lạc hết   Tày ở Bắc Kạn. Với lòng thiết tha được chính tay làm ra
 tỉnh này, tỉnh khác, cuối cùng phải vào làm ở mỏ Phấn   vũ khí giết giặc, em đã tiến bộ mau chóng trong học tập.
 Mễ (Thái Nguyên) mà tay trắng vẫn hoàn tay trắng. Từ   Em lại là người siêng năng cần cù, tác phong thân ái cởi
 lúc đi làm thuê bị bóc lột, nay trở thành người chủ nhà   mở,  biết  đoàn  kết  với  mọi  người.  Trong  học  tập  và  tổ
 máy, lại được trực tiếp sản xuất vũ khí để giết giặc cứu   chức, em có ý thức tổ chức và kỷ luật cao, chịu miệt mài

 nước, bác đã nêu gương về tinh thần làm chủ của người   học tập, có đầu óc sáng tạo trong học tập và thực hành,
 công  nhân.  Với  đức  tính  cần  cù  lao  động  và  có  nhiều   nên làm việc gì em cũng dẫn đầu về năng suất cao, chất


    571       572
   569   570   571   572   573   574   575   576   577   578   579