Page 50 - 9786045751855
P. 50

và của Chính phủ. Khinh rẻ ý kiến của cấp dưới.   chắn, sổ sách không phân minh, hại đến sản xuất;
 Xem thường chỉ thị của cấp trên. Không muốn chịu   hàng hóa bị ứ đọng, hư hỏng.

 kiểm tra,  không muốn nghe  phê  bình. Thân với   - Những người buôn lậu, trốn thuế, tổn hại cho
 những kẻ xu nịnh tâng bốc mình. Xa tránh những   công quỹ của Chính phủ và cho những bà con buôn
 người tính trực nói thẳng...   bán thật thà.
 “Chớ kiêu ngạo, phải khiêm tốn”,    - Những cán bộ không cảnh giác,  để bọn bất
 Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.8, tr.507.   lương trộm cắp của công, v.v..

                                              “Bảo vệ tài sản công cộng”,
 III- GIAI ĐOẠN TỪ THÁNG 10/1954    Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.9, tr.297.
 ĐẾN THÁNG 9/1969

                     60. Nếu bản thân ta tăng gia sản xuất, thực
 59. Tài sản công cộng là nền tảng, là vốn
 liếng  để khôi  phục  và xây dựng kinh  tế chung,   hành tiết kiệm, đồng thời khuyến khích, lãnh đạo
 để làm cho dân giàu nước mạnh, để nâng cao đời   nhân dân cũng tăng gia và tiết kiệm thì chúng ta
 sống của nhân dân. Vì vậy, bảo vệ tài sản chung   sẽ đi mau lên chủ nghĩa xã hội, phải tiết kiệm và
 là nhất trí với lợi ích riêng của mọi người. Khinh   bảo vệ của công (ví dụ chặt phá rừng phi lao là rất
 thường tài sản chung tức là hại đến lợi ích riêng   sai), tham ô lãng phí là không tốt.
 của mọi người.                        “Nói chuyện với Hội nghị cán bộ
                                                  toàn tỉnh Nghệ An”,
 Có nhiều thứ khinh  thường tài sản chung,   Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.10, tr.610.
 thí dụ:
 - Những cơ quan tổ chức kềnh càng không hợp   61. Nhưng có  đồng chí học thuộc lòng một số
 lý, việc ít người nhiều, tốn kém cho công quỹ một   sách vở về chủ nghĩa Mác - Lênin. Họ tự cho mình

 cách  vô ích. Hoặc ham chuộng hình  thức, trưng   là hiểu biết chủ nghĩa Mác - Lênin hơn ai hết. Song
 diện cho sang, phô trương, lãng phí.   khi gặp việc thực tế, thì họ hoặc là máy móc, hoặc
 - Những ngành làm việc luộm thuộm, bừa bãi,   là lúng túng. Lời nói và việc làm của họ không nhất

 để hư hỏng nguyên liệu và dụng cụ. Hoặc không   trí. Họ học sách vở Mác - Lênin, nhưng không học
 khéo  kinh doanh, quản lý,  kế hoạch không chín   tinh thần Mác  - Lênin. Học  để trang sức, chứ


    47           48
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55