Page 91 - 9786045751855
P. 91
8. “Quan tham vì dân dại”. Nếu dân hiểu biết, Cần, Kiệm, Liêm, nhưng còn phải CHÍNH mới là
không chịu đút lót, thì “quan” dù không liêm, người hoàn toàn.
cũng phải hóa ra LIÊM. “Cần kiệm liêm chính”,
“Cần kiệm liêm chính”, Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.6, tr.129.
Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.6, tr.127.
12. - Đã biết rõ kết quả không tốt của bệnh
9. Dân phải biết quyền hạn của mình, phải cấp bậc, thì từ nay mỗi người cán bộ phải gắng
biết kiểm soát cán bộ, để giúp cán bộ thực hiện chữa cho hết bệnh ấy đi. Thang thuốc hay nhất là:
chữ LIÊM. 1. Dùng cách phê bình và tự phê bình để rửa
Pháp luật phải thẳng tay trừng trị những kẻ sạch đầu óc ngôi thứ, địa vị, và chủ nghĩa cá nhân.
bất liêm, bất kỳ kẻ ấy ở địa vị nào, làm nghề 2. Đặt công việc chung, lợi ích chung lên trên
nghiệp gì. hết, trước hết.
“Cần kiệm liêm chính”, “Phải chữa cái bệnh cấp bậc”,
Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.6, tr.127. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.6, tr.408-409.
13. Đã phụng sự nhân dân, thì phải phụng sự
10. Cán bộ thi đua thực hành liêm khiết, thì sẽ cho ra trò. Nghĩa là việc gì lợi cho dân, thì phải
gây nên tính liêm khiết trong nhân dân.
Một dân tộc biết cần, kiệm, biết liêm, là một làm cho kỳ được. Việc gì hại cho dân, thì phải hết
dân tộc giàu về vật chất, mạnh về tinh thần, là sức tránh.
một dân tộc văn minh tiến bộ. Lại phải hiểu và làm cho dân hiểu: Lợi ích tạm
“Cần kiệm liêm chính”, thời và lợi ích riêng, phải phục tòng lợi ích lâu dài
Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.6, tr.128. và lợi ích chung. Lợi ích địa phương phải phục
tòng lợi ích toàn quốc, toàn dân tộc.
11. CẦN, KIỆM, LIÊM, là gốc rễ của CHÍNH.
Nhưng một cây cần có gốc rễ, lại cần có ngành, “Phải tẩy sạch bệnh quan liêu”,
lá, hoa, quả mới là hoàn toàn. Một người phải Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.6, tr.432.
89 90