Page 37 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 37

Chủ tịch Hồ Chí Minh rất coi trọng việc làm   lãnh đạo sản xuất mà đo ý chí của mình. Hãy kiên
 thiết thực và chống bệnh nói suông. Từ năm 1927,   quyết chống bệnh nói suông, thói phô trương hình
 khi viết cuốn  Đường cách mệnh, Người  đã nêu:   thức, lối làm việc không nhằm mục đích nâng cao
 “Nói thì phải làm” . Năm 1947, khi viết cuốn Đời   sản xuất. Bài học có thể rút ra  từ cuộc  đời của
 1
 sống mới, Người yêu cầu: “Tốt nhất là miệng nói,   Chủ tịch Hồ Chí Minh là, người ta không thể là
 2
 tay làm,  làm gương cho  người khác bắt chước” .   nhà cách mạng chân chính trong những việc lớn,
 Rằng: “Đời sống mới cũng cần có những người làm   mà lại quên hoặc thiếu sót trong những việc nhỏ,
 gương, những nhà làm gương, những làng làm   hoặc nói mà không làm.
 gương. Khi trông thấy hiệu quả tốt tươi, thì chắc   Năm 1945, nước ta bị nạn đói do Pháp - Nhật
 những nơi khác sẽ hăng hái làm theo. Nếu miệng   gây ra, Chủ tịch Hồ Chí Minh phát  động phong
 thì tuyên truyền bảo người ta siêng làm, mà tự   trào toàn dân tăng gia sản xuất, thực hành tiết
 mình thì ăn trưa, ngủ trễ; bảo người ta tiết kiệm,   kiệm, cứ 10 ngày nhịn ăn một bữa để cứu đói cho
 mà tự mình thì xa xỉ, lung tung, thì tuyên truyền   dân. Người gương mẫu làm trước, mỗi tháng ba
 một trăm năm cũng vô ích” . Người thường nhắc   lần đến bữa không ăn, lấy phần gạo của mình tự
 3
 nhở cán bộ,  đảng viên, muốn cho quần chúng   tay đổ vào hòm gạo chống đói. Một hôm đúng bữa
 nghe lời mình, làm theo mình, thì từ việc làm, lời   cơ quan nhịn  ăn  để gom gạo tiết kiệm thì  Tiêu
 nói cho đến cách ăn ở, phải làm cho dân tin, dân   Văn (viên tướng của Tưởng Giới Thạch với danh

 phục, dân yêu. Cán bộ, đảng viên nào không được   nghĩa quân Đồng minh vào miền Bắc nước ta giải
 dân tin, dân phục, dân yêu thì chưa xứng đáng là   giáp quân Nhật) mời Người đến dự chiêu đãi. Khi
 người cán  bộ,  đảng viên của  Đảng. Theo Người:   Người về, anh em báo cáo đã gom phần gạo của
 Nói thì phải làm, nói ít làm nhiều, tránh nói mà   Người rồi, nhưng Người vẫn quyết định nhịn ăn
 không làm, nói nhiều  làm ít, nói  một  đằng, làm   một bữa vào ngày hôm sau. Về việc cứu đói, năm
 một nẻo, một tấm gương sống còn giá trị hơn một   1945, nói chuyện tại buổi lễ tốt nghiệp khóa 5,
 trăm bài diễn văn tuyên truyền. Phải lấy kết quả   Trường huấn luyện cán bộ, Người nói: “Thí dụ
 thiết thực đã góp sức bao nhiêu cho sản xuất và   như trong việc cứu nạn đói, mình bảo người ta 10
 ____________     ngày nhịn ăn một bữa mà chính đến ngày nhịn,

 1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.2, tr.280.   mình lại cứ chén tỳ tỳ thì nghe sao được. Đáng lý
 2, 3. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.126.   dân nhịn ăn một bữa mình nhịn ăn hai bữa mới

 35                 36
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42