Page 84 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 84

chí công vô tư. Phải giữ gìn  Đảng ta thật trong                                     của bộ  đội và  của Chính  phủ. Kẻ thù  khá nguy
                 sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người                                     hiểm, vì nó không mang gươm mang súng, mà nó

                 đày tớ thật trung thành của nhân dân” .                                              nằm trong các tổ chức của ta, để làm hỏng công
                                                         1
                     Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh:  Đứng về phía                                         việc của ta. Tham ô, lãng phí và bệnh quan liêu,
                 cán bộ mà nói, tham ô là ăn cắp của công làm của                                     dù cố ý hay không,  cũng là  bạn  đồng minh của
                 tư,  đục khoét của nhân dân,  ăn bớt của bộ  đội,                                    thực dân  và phong kiến... Nó phá hoại  đạo  đức
                                                                                                                                                     1
                 tiêu ít mà  khai nhiều, lợi dụng của chung của                                       cách mạng của ta là cần, kiệm, liêm, chính” , là
                 Chính phủ  để làm quỹ riêng cho cá nhân,  địa                                        thứ “giặc nội xâm”, “giặc trong lòng”.
                 phương, đơn vị mình. Đứng về phía nhân dân mà                                            Tác hại của tham ô, lãng phí, quan liêu được
                 nói, tham  ô là  ăn cắp của công, khai  gian, lậu                                    Người chỉ rõ: Tham ô là trộm cướp. Lãng phí tuy
                 thuế, v.v.. Lãng phí là tiêu dùng bừa bãi, lãng phí                                  không lấy của công đút túi, song kết quả cũng rất
                 sức lao động, thời gian, tiền của, lãng phí của cải                                  tai hại cho nhân dân, cho Chính phủ. Có khi tai
                 vật chất của nhân dân, của cơ quan, đơn vị, của                                      hại hơn nạn tham ô. Mà có nạn tham ô và lãng
                 đất nước. Còn bệnh quan  liêu là  mất dân chủ,                                       phí là vì bệnh quan liêu. Người phân tích: Số

                 mệnh lệnh, hống hách, cửa quyền, xa dân, khinh                                       người đó coi Đảng như một cái cầu thang để thăng
                 dân, sợ dân, không tin yêu dân, v.v.. Biểu hiện                                      quan phát tài. Họ không quan tâm đến đời sống
                 của bệnh quan liêu là thiếu tính tổ chức, tính kỷ                                    nhân dân  mà chỉ lo  nghĩ  đến lợi ích riêng của
                 luật, kém tinh thần trách nhiệm, mất  đoàn kết,                                      mình. Họ quên rằng mỗi đồng tiền, hạt gạo đều là
                 không chấp hành đúng pháp luật, làm hại đến lợi                                      mồ hôi, nước mắt của nhân dân, do đó mà sinh ra
                 ích chung.  Nguyên nhân của tham ô, lãng phí,                                        phô trương, lãng phí. Họ tự cho mình sống xa hoa
                 quan liêu  là do chủ nghĩa cá nhân, một trở lực                                      hưởng lạc, từ đó mà đi đến tham ô, trụy lạc, thậm
                 nằm ngay trong mỗi cán bộ, đảng viên và mỗi con                                      chí sa vào tội lỗi. Tất cả những lỗi lầm nói trên
                 người, là nguyên nhân gốc  gây  ra bao sai lầm,                                      đều là con đẻ của chủ nghĩa cá nhân.
                 khuyết điểm khác. Người kết luận: “Tham ô, lãng                                          Tác hại của chủ nghĩa cá nhân được Chủ tịch

                 phí và bệnh quan liêu là kẻ thù của nhân  dân,                                       Hồ Chí Minh chỉ rõ:  Chủ nghĩa cá nhân  đẻ ra
                                                                                                      trăm thứ bệnh nguy hiểm: quan liêu, mệnh lệnh,
                 ____________                                                                         ____________

                     1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.15, tr.622.                                         1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.7, tr.357-358.

                                                                  83                                    84
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89