Page 148 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 148

146
                                            NHỮNG BÀI VIẾT CỦA BÁC HỒ TRÊN BÁO NHÂN DÂN
                           Tòa thánh là Đức cha Bibơri (Biberi) là những người tổ chức và
                           chỉ huy tình báo Mỹ ở Trung Quốc.
                              Lại có bọn tình báo gọi là "mật thám chờ". Bọn này đến một
                           địa  phương  nào  đó,  giả  ăn ở  rất  tử tế,  giả hăng  hái  tham gia

                           công  việc  của  địa  phương,  gây  cảm  tình  với  nhân  dân  địa
                           phương. Rồi chúng lóng tai nghe, mở mắt nhìn mọi việc, mọi
                           người. Chúng chờ 5, 10 năm, có khi lâu hơn nữa; khi điều kiện
                           chín muồi, chúng mới phá hoại một vố.

                              Những vụ án phản quốc ở Liên Xô (như vụ Tờrốtxki), ở Ba
                           Lan, ở Bảo, trước đây, và vụ Xlăngky ở Tiệp Khắc gần đây, tỏ
                           rằng:  Tình  báo  địch  dùng  đủ  cách  phỉnh  phờ,  lừa  bịp,  mua
                           chuộc, đe dọa, thậm chí ám sát, để dò bí mật của ta...

                              Trước  kia,  tình  báo  là  một  việc  bí  mật.  Ngày  nay,  bọn  đế
                           quốc đã lì mặt, không giấu giếm nữa; chúng đưa tình báo thành
                           một việc công khai: Hôm 10-10-51, Chính phủ và Quốc hội Mỹ
                           đã  chuẩn  y  một  ngân  sách  100  triệu  đôla,  nói  rõ  là  để  giúp

                           những phần tử phản động làm tình báo và phá hoại ở Liên Xô
                           và ở các nước dân chủ mới; để giúp bọn phản quốc ở các nước
                           ấy trốn ra ngoài, giúp chúng hoạt động, và vũ trang cho chúng.
                              VÌ SAO TÌNH BÁO ĐỊCH HOẠT ĐỘNG ĐƯỢC? Vì ta sơ

                           suất,  kém  cẩn  thận,  không  biết  giữ  bí  mật.  Cụ  thể  là  ta  còn
                           phạm những khuyết điểm:
                              - Nói năng không  cẩn thận. Bô lô  ba la, bạ  gì nói nấy. Đi
                           ngoài  đường,  vào  hàng  quán, gặp bạn bè,  cũng đưa  công  tác

                           của cơ quan ra nói. Không nhớ câu: "Sừng có vạch; vách có tai;
                           ta trong thì nói, địch ngoài thì nghe".
                              - Viết lách không cẩn thận. Tài liệu giấy tờ để lung tung, ai
                           cũng  có  thể  xem,  có  thể  thấy.  Khi  viết  thư  cho  bầu  bạn,  cho

                           người nhà, thì viết cả công việc và địa điểm của cơ quan, của bộ
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153