Page 250 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 250
248
HOAN HÔ HOÀN HỒ
Ở vùng tạm bị chiếm, ngoài việc cướp bóc đốt phá, giặc
thường bắt đồng bào đi “biểu tình”. Đồng bào không chịu đi,
thì bị chúng đánh chúng phạt. Cực chẳng đã, đồng bào phải
ngậm cay nuốt đắng mà đi. Đến chỗ míttinh, thì bọn tề, mật
thám, ngụy binh đứng xen lẫn vào nhân dân và thúc giục nhân
dân “hoan hô” giặc. Đồng bào căm tức, nghẹn ngào, không chịu
hoan hô, thì bị chúng đánh đập. Dù bị hành hạ, nhiều đồng bào
vẫn không chịu hoan hô.
Cụ L. ở Nam Định có một sáng kiến dùng tuyên truyền của
địch mà tuyên truyền cho kháng chiến. Cụ bảo bà con hàng
xóm: “Bao giờ giặc bắt chúng ta hoan hô, thì chúng ta cứ hô lớn
“hoan hô hoàn Hồ”, tức là “hoan hô trở về với Hồ Chủ tịch”.
Sáng kiến ấy truyền từ nơi này đến nơi khác và được hoan
nghênh nhiệt liệt. Giặc biết vậy, nhưng cũng phải chịu, không
có cách gì đối phó.
Việc này tuy nhỏ, chỉ thêm một cái dấu huyền, song cũng
đủ tỏ lòng đồng bào nồng nàn yêu nước, kính mến Cụ Hồ, căm
thù giặc Pháp và lũ Việt gian bù nhìn. Cũng vì thế, mà chiến