Page 613 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 613
611
DÙ ĐUI QUÈ MẺ SỨT VẪN CỨ ANH HÙNG
Hồi tháng 11-1951, một chiến sĩ của Quân tình nguyện
Trung Quốc là Vưu Huy bị thương rất nặng: cánh tay phải cụt
hết, con mắt trái bị đui, tay trái còn cái khuỷu, đầu và mặt bị
nhiều vết thương. Ăn uống, mặc áo, ỉa đái đều phải có người
giúp đỡ.
Một thanh niên hăng hái mà bị đui què như thế, không
trách đồng chí Huy bi quan. Đồng chí ấy càng nghẹn ngào khi
tính toán: mỗi ngày ăn 3 bữa, mỗi bữa mất công một người
giúp 20 phút. Nếu sống 30 năm nữa, thì sẽ mất công người ta
giúp hơn 1 vạn tiếng đồng hồ; mình đã không làm được gì, lại
làm hại Tổ quốc mất hơn 1 vạn giờ sản xuất!
Anh em cán bộ ra sức giúp đỡ, giải thích và cho đồng chí
Huy xem truyện một thanh niên anh hùng du kích Liên Xô khi
đã mù cả 2 mắt, liệt cả tay chân, mà vẫn còn viết tiểu thuyết và
tiểu sử của một thanh niên anh hùng khác ở Liên Xô, khi đã bị
thương cụt 2 chân, mà vẫn xung phong làm phi công, đánh rơi
nhiều máy bay Đức. Nhờ những sự khuyến khích ấy, đồng chí
Huy quyết tâm tự lực cánh sinh. Bắt đầu thì tập ăn cơm, mặc áo.
Trải qua nhiều khó khăn và cố gắng, kết quả đã thành công.
Tiếp đến tập viết chữ, càng khó khăn đau khổ hơn, vì phải tập
viết với cái khuỷu tay phải; viết nguệch ngoạc được một chữ,