Page 1067 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 1067

1065
                           BÁO CHỮ TO
                           ý  kiến nhỏ,  cấp lãnh đạo  cũng  lắng  nghe. Những  vấn đề  cần
                           giải quyết thì giải quyết ngay, cần giải thích thì giải thích ngay.
                              Cũng  có  khi  những  phần  tử  xấu  lợi  dụng  “đại  minh  đại
                           phóng” để nói bậy. Đối với những luận điệu bậy bạ ấy, cách tốt
                           nhất là đưa ra cho quần chúng tranh luận trắng ra trắng, đen ra
                           đen. Như thế, quần chúng vừa lột mặt nạ bọn xấu, vừa tự giáo

                           dục mình. Quần chúng bao giờ cũng sáng suốt.
                              Bây giờ, tôi xin nêu một thành phố, một huyện và một tỉnh
                           làm thí dụ:
                              Thượng Hải: Nhân dân thành phố bắt đầu chỉnh phong từ 8-
                           3-1958. Cuộc đại hội vận động mở đầu tối hôm trước, thì sáng

                           hôm  sau  báo  chữ  to  đã  dán  khắp  phố  phường.  Quần  chúng
                           hăng  hái  một  cách  không  thể  tưởng  tượng.  Cụ  già  Chu  biết
                           nhiều người, nhiều việc, đã hướng dẫn con cháu viết 1.250 tờ.
                              Chị Lâm Đệ đã viết 100 tờ. Khi nghe nói chị Ngô Ấp Tân
                           viết 150 tờ, chị Đệ viết thêm 100 tờ nữa. Với tinh thần thi đua
                           hữu nghị, chị Tân lại viết thêm 50 tờ nữa cho đủ 200 tờ.
                              Ở một đường phố khác, bà Lý Hà Anh, với sự giúp đỡ của

                           chồng và các con, đã viết 300 tờ.
                              Đoàn thanh niên cộng sản đã tổ chức 850 đội đột kích, để
                           viết giùm cho những người có ý kiến nhưng viết không được.
                              Từ tối ngày mồng 8 đến tối ngày mồng 9-3, các khu phố đã
                           có hơn 2.500.000 tờ báo chữ to, để ý kiến với chính quyền (công

                           việc vệ sinh, trật tự, trị an thuần phong mỹ tục...) và phê bình
                           những cán bộ có tác phong và thái độ không đúng. Thí dụ: một
                           nữ thanh niên đã phê bình một cán bộ của Đoàn như sau:
                                            “Anh đến liên hệ với quần chúng,
                                            Mà không nói năng, chỉ làm thinh.
                                           Quần chúng tranh luận rất sôi nổi,
                                            Nhưng anh không nói ý kiến mình.
   1062   1063   1064   1065   1066   1067   1068   1069   1070   1071   1072