Page 229 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 229
tất cả nỗi lo lắng làm sao giảm bớt những khó Thứ hai, là thái độ không khoan nhượng của
khăn trong sinh hoạt của nhân dân thành phố, cố Bác đối với bệnh quan liêu của cán bộ Nhà nước.
gắng để cho sự phân phối hàng tiêu dùng được Trong khi trình bày, có lúc tôi phải dẫn chứng cụ
công bằng, hợp lý, dân chủ và thuận tiện. Thủ thể một vài thể thức bán hàng và phục vụ quá
tướng có nhắc lại một câu nói của Bác trước đây: phiền phức ở một số cửa hàng Hà Nội hiện nay.
“Không sợ thiếu, chỉ sợ không công bằng; Không Nghe tới đó, nét mặt Bác lộ vẻ không vui. Bác hỏi
1
sợ nghèo, chỉ sợ lòng dân không yên” . Dù bận bao dồn tôi: “Những chuyện đó có thực không?”. Và
nhiêu việc lớn khác, Bác vẫn để ý từng chi tiết sau khi biết rõ thực đúng như thế, Bác quay sang
trong sinh hoạt hằng ngày ở Thủ đô. Ngay cả việc Thủ tướng và hai đồng chí lãnh đạo Bộ Nội thương
để nhân dân xếp hàng dài mua bia, Bác cũng và Thành ủy, nói tiếp:
không bằng lòng và đã nhiều lần nhắc nhở các cơ - Dân chủ mà thành ra quan chủ! Hà Nội mà
quan có trách nhiệm phải tìm cách giải quyết tốt còn nhiều quan như vậy sao?
hơn. Sau này, khi thấy Di chúc Bác đề ngày 10-5, Tôi bỗng cảm thấy ân hận, tự trách mình có lẽ
nghĩa là chỉ trước hôm đó vài tháng, tôi không nén đã làm một điều vô ý thức, bởi vì từ lâu ai cũng
được xúc động. Tinh thần phục vụ nhân dân của biết Bác rất ghét bệnh quan liêu và rất phiền lòng
Bác cao cả nhường nào! Cho đến những ngày đã khi chứng kiến hoặc nghe báo cáo về những biểu
cảm thấy không còn bao lâu nữa phải từ giã chúng hiện của nó trong các cơ quan nhà nước ta. Tôi
ta, Bác vẫn lo cho dân từ cái lớn đến cái nhỏ, với đâu biết rằng chỉ một tháng sau Bác đã ra đi rồi
một tấm lòng thương yêu bao la và một tác phong và mãi mãi không bao giờ còn có thể nghe chúng
hết sức tỉ mỉ, cụ thể. Một người mẹ lo cho con tôi báo cáo lại những tiến bộ đã đạt được từ sau
trước khi ra đi cũng khó chu tất hơn. Trong lòng ngày gặp Bác!
tôi tràn ngập niềm thương kính và biết ơn Bác. Thứ ba, là thái độ của Bác đối với khoa học, kỹ
Thì ra cái ham muốn duy nhất, ham muốn tột bậc thuật - một thái độ vừa thông cảm, nâng đỡ,
mà vì nó Bác đã sống, vì nó cuộc đời Bác đã trở khuyến khích, vừa đòi hỏi rất cao ở những người
nên vô cùng thân thiết đối với mỗi chúng ta, là làm công tác này. Bác chú ý tới vận trù học, muốn
như thế đấy... nghe về vận trù học, nhưng trước hết là cái vận trù
____________ trong áp dụng sản xuất, trong đời sống. Cho nên
1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.15, tr.224. sau khi tôi phát biểu xong về khả năng áp dụng
227 228