Page 39 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 39
nghĩa, cái nôi đầm ấm từng in dấu chân các nhà cuộc gặp nữa, Bác sẽ hẹn sau. Rồi Bác tặng mỗi
yêu nước, các chiến sĩ, các nhà khoa bảng lừng người một huy hiệu Phôngtennơblô.
danh. Phan Châu Trinh, Trần Quý Cáp, Huỳnh Lúc ra về, anh em cán bộ Bình Thuận nói với nhau:
Thúc Kháng, Đặng Nguyên Cẩn, Nguyễn Xuân - Cụ thương anh em mình nên rất tâm lý. Thuốc
Ôn, Nguyễn Thông... đã lần lượt có mặt tại vùng ngon cứ hút vì còn lần gặp sau nữa. Chỉ thương Cụ
đất cực Nam Trung Bộ này. gầy quá mà việc nước việc dân đều là những gánh
Trong đoàn cán bộ Bình Thuận, có người đang nặng nghìn cân cả. Bận thế, mà Cụ hẹn ba ngày
công tác tại thị xã Phan Thiết. Mấy anh em này tự sau gặp lại, thế mới nói tấm lòng của Cụ đối với
nhủ: khi gặp Bác sẽ kể lại nỗi nhớ thương, kính cán bộ, nhân dân ở nơi xa xôi như thế nào.
trọng của nhân dân Phan Thiết, chắc là Bác vừa Ba ngày sau, trước cửa Bắc Bộ phủ, anh em cán
vui mừng vừa cảm động. Cuộc gặp Bác đúng vào bộ Bình Thuận đã có mặt đông đủ. Xem đồng hồ,
lúc thời gian đang khẩn trương, căng thẳng, tình mới biết là anh em đến sớm 15 phút. Đúng giờ,
Bác và cụ Huỳnh Thúc Kháng bước ra. Bác nói:
thế đất nước ta lúc ấy đang đứng trước một thử
“Xin mời cụ Huỳnh Thúc Kháng cùng tôi để chụp
thách hết sức lớn lao: Chuẩn bị bước vào cuộc
chung tấm ảnh với anh em”. Sau đó, anh em cán
kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược.
bộ Bình Thuận phân ra từng nhóm nhỏ chụp ảnh
Cuộc gặp này rất ngắn, vì Bác quá bận việc.
với Bác. Sáng ấy, quả thật Bác Hồ đã ưu ái đối với
Đồng chí trưởng đoàn giới thiệu từng người với
anh em, Bác “nhận lời mời của đoàn cán bộ người
Bác, Bác tươi cười bắt chặt tay từng người, ân cần
nhà” chụp ảnh với anh em những 7, 8 kiểu.
hỏi thăm sức khỏe, hỏi thăm tình hình Bình
Rồi có cuộc trao đổi chuyện trò đầm ấm dưới
Thuận sau ngày giành được chính quyền đến nay.
mái nhà Bắc Bộ phủ. Bác nhớ từng chi tiết ngôi
Bác mời mỗi người một điếu thuốc lá Caravenna. trường Dục Thanh, nơi Bác từng dạy học hơn 35
Ai cũng mừng, cầm điếu thuốc trong tay, lại có năm trước. Bác hỏi tên mấy “anh” học trò thời Bác
bao diêm để trên bàn, nhưng không ai xòe diêm để dạy. Tất nhiên trong cuộc họp mặt vui vẻ này, Bác
hút. Không ai bảo ai, tất cả đều muốn giữ lại điếu không quên mời anh em hút thuốc lá. Mấy “anh”
thuốc làm kỷ niệm cuộc gặp gỡ thân tình và hiếm học trò của Bác năm xưa, nay đã là bác sĩ, trí
có này. Bác biết tâm trạng đó của anh em, cán bộ thức, là cán bộ đang gánh vác công việc của đất
“người nhà”. Bác nói vui: Các chú cứ hút, còn một nước. Một thời, Bác khéo léo “đánh thức” lương
37 38