Page 82 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 82

Mọi  người  nhìn  nhau,  Bác  chỉ  tay  vào  ngực
 mình và nói tiếp:
 - Xây ở trong này, trong lòng nhân dân là tốt nhất.
 Bác muốn dạy cho chúng ta hiểu rằng Đảng và
 nhân dân là một. Đảng phải luôn luôn được nhân
                  BÁC HỒ THĂM ĐỒNG RUỘNG KIỀU MAI
 dân quý trọng, yêu mến và bảo vệ.
 Trên đây là một số mẩu chuyện và sự kiện mà
 tôi còn nhớ. Những câu chuyện mà tôi có vinh dự   Buổi sáng ngày 7-8-1955 (tức ngày 20-6 âm lịch),
 được gần Bác, gặp Bác và được Bác ân cần chỉ bảo   bà  con  nông  dân  Kiều  Mai  đang  sôi  nổi  thi  đua
 những điều bổ ích. Giờ đây trên cương vị là Trưởng   đào vét mương lấy nước sông Nhuệ dẫn vào đồng.
 ban thi đua của Trung ương Đảng, tôi luôn luôn cố   Những  lá  cờ  đỏ  sao  vàng  được  cắm  trên  gò  cao

 gắng học tập đức tính của Bác là quan tâm đặc biệt   cạnh  Cầu  Diễn  bên  đường  11A.  Mọi  người  đang
 tới phong trào thi đua của quần chúng.   tấp  nập  làm  việc,  người  xắn  đất,  người  bốc  đất
 Những lời dạy của Bác đã và sẽ mãi mãi là kim   chuyền tay nhau, mồ hôi lấm tấm trên trán, thấm
 chỉ nam cho mọi hành động trong công tác của tôi.   qua  áo  nhưng  ai  cũng  vui  vẻ,  khẩn  trương  làm
                 việc. Trên đường quốc lộ, một chiếc xe ô tô chạy từ
 Nguồn: của Đỗ Hoàng Linh, Nguyễn Văn   Sơn  Tây  về  Hà  Nội.  Xe  dừng  bánh  gần  chỗ  mọi
 Dương,  Vũ  Kim  Yến:  Ở  bên  Bác  Hồ,
                 người đang đào vét mương, cửa xe vừa mở Bác từ
 Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2012.
                 trên xe bước xuống.
                    - Bác... Bác Hồ!... Mọi người đều nhận ngay ra
                 Bác. Dáng người hơi cao, vầng trán rộng, đôi mắt
                 sáng, chòm râu dài, Bác mặc bộ quần áo kaki bạc
                 mầu, chân đi dép cao su bước nhanh nhẹn tới chỗ
                 mọi người. Bác đến bất ngờ quá, ai cũng muốn reo
                 lên, tất cả đều dừng tay và nhìn về phía Bác, đồng
                 thanh  chào  Bác.  Ai  cũng  hồi  hộp  xúc  động,  cứ
                 đứng im chăm chú nhìn Bác. Bác chào mọi người
                 rồi  tiến  lại  gần  chỗ  anh  Trần  Văn  Đăng  và  hỏi:


    79           80
   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86   87