Page 101 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 101
“Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng” thì tất cả ai
cũng cười vang.
Thật vậy, tôi chen vào: Đúng hòn đá chông
chênh thật, nhưng vững lắm đấy. Thế mà có hôm
anh Kiên thấy Bác ngồi làm việc lại sợ Bác ngã. “CỨ GỌI TÔI LÀ BA NHƯ NGÀY TRƯỚC”
Chúng tôi vui vẻ tranh nhau đọc đi đọc lại
những câu thơ của Bác. Bác nhìn chúng tôi cười
hiền hậu và với giọng ấm áp, Bác nói: phố Ngõ Nghè (Hải Phòng) có ông già tên là
- Thôi các chú ăn tiếp đi kẻo cháo bẹ nguội mất!... Ở Thuyết bị mù hai mắt. Hồi trẻ ông làm thủy
Từ mùa xuân Tân Tỵ năm ấy, đến mùa xuân thủ trên tàu nước ngoài. Về sau ông làm công ở
Mậu Thìn năm nay (1988) thấm thoắt đã ngót gần một hiệu ảnh bên Pháp.
nửa thế kỷ trôi qua. Thế mà có dịp hồi tưởng lại, Cuối năm 1943, ông già Thuyết trở về nước, với
thấy như mới hôm qua. Bác đã đi xa, nhưng biết chiếc hòm gỗ, cùng chiếc batoong và đôi mắt bị
bao kỷ niệm sâu sắc trong cuộc đời người chiến sĩ mù. Ông ở nhờ nhà người em gái. Bản tính ông
bảo vệ Bác mãi mãi là những bài học truyền thống
vẻ vang không bao giờ phai. lầm lì, ít nói, đôi khi hay nói chuyện một mình.
Những lúc ấy, đôi mắt ông đờ dại ngó trân trân về
Theo Lê Quảng Ba kể, Cao Bá Sánh ghi, phía trước rồi thở dài như nhớ tiếc một kỷ niệm gì
in trong Ban Tuyên giáo Trung ương: xa xôi đã mất. Nhưng đến mùa thu năm 1946, từ
1
117 chuyện kể về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, khi nghe tin Chủ tịch Hồ Chí Minh sang Pháp
Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2007. đang trên đường về nước bằng tàu biển, thì tự
nhiên tính tình ông già Thuyết bỗng thay đổi hẳn.
Ông nói, cười và có lúc lại hát bài gì đó bằng tiếng
Pháp nghe vui vui.
_______________
1. Năm 1946, Chính phủ Pháp mời Bác Hồ sang thăm
nước Pháp với tư cách là thượng khách của Chính phủ
Pháp. Người lên đường ngày 31/5/1946 và cập đến Bến
Ngự, Hải Phòng, ngày 20/10/1946.
99 100