Page 115 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 115
Avâu lên Avoóc Hồ nhưng rồi lại nghĩ Avoóc bận phi công Mỹ ngồi trên máy bay sắp cất cánh. Và
nhiều việc lớn, tôi không nên làm Avoóc mất thì tôi sung sướng sống lại giây phút thiêng liêng
giờ nhiều nữa. Tôi định bụng chừng nào có dịp được Avoóc Hồ âu yếm hỏi han, được ngồi trong
tốt, tôi sẽ kể lại chuyện Avâu để Avoóc Hồ nghe, hơi ấm của Người tỏa ra. Lòng tôi rạo rực như
để Avoóc thấy được tấm lòng người Pa-co chúng muốn nói:
tôi, cũng như tấm lòng của nhân dân miền Nam, “Avoóc Hồ kính yêu! Dân tộc cháu và nhân dân
lúc nào cũng hướng về miền Bắc xã hội chủ nghĩa cả nước đang làm theo lời Avoóc đánh Mỹ ngày
tốt đẹp. càng mạnh, ngày càng thắng to để Avoóc mạnh
Đang lúc tôi viết những dòng này, tôi bỗng nhớ khỏe. Cháu tin ngày Nam - Bắc một nhà không
lại một câu của Avâu mắng bọn Mỹ - Diệm: “Đồ còn bao xa nữa. Khi Avoóc vô Nam, sẽ được nghe
chó săn! Cái “chính phủ cộng hòa” của lũ bay bán chuyện Avâu dũng cảm, được thấy cây Ty O hùng
rẻ Tổ quốc cho đế quốc Mỹ. “Thà chết tự do còn tráng, được biết chuyện ngoan cường đánh giặc
hơn làm nô lệ”, đó là lời Avoóc Hồ đã dạy chúng của lũ làng cháu, tất cả đều nói lên lòng kiên
tao vùng lên làm cách mạng, đánh đuổi thằng giặc trung của người Pa-co luôn luôn ghi nhớ lời dạy
Pháp năm xưa. Nay, lũ làng tao cũng vẫn nhớ, của Avoóc, luôn luôn hướng về Avoóc và miền Bắc
vẫn vùng lên đánh đổ đế quốc Mỹ và tất cả tay sai kính yêu!”.
lũ chúng bay. Nước sông Tarrênh đây sẽ nhấn Gốc cây Ty O vẫn bám chặt Trường Sơn - dải
chìm lũ bay. Người Pa-co chúng tao không thể đất thiêng liêng của Tổ quốc đã thấm đẫm máu
cùng lũ bay chân bên chân đạp đất, đầu bên đầu không chỉ của người Pa-co mà còn thấm máu bao
đội trời. Lũ bay muốn chúng tao nói xấu miền người con bất khuất của các dân tộc Ê-đê, Ba-na,
Bắc, nói xấu Avoóc Hồ, điều đó không bao giờ Gia-rai..., của người Kinh mọi miền đất nước
chúng tao làm hết!”. Câu nói đầy sức mạnh, đầy thuộc đại gia đình các dân tộc Việt Nam đối với
chân lý ấy của Avâu cũng là lời nói của dân tộc Avoóc Hồ.
Pa-co chúng tôi.
Tôi cũng nhớ lại cả tấm huy hiệu Avoóc Hồ Hoàng Hải ghi, in trong
trong lòng bàn tay ông cụ ngồi xin “thần cây thông” Miền Nam trong lòng Bác,
cho thêm sức sống lâu bền để được gặp Avoóc Hồ; Nxb. Thanh niên, Hà Nội, 1975.
nhớ tới đứa cháu gái tôi đã lớn lên, đủ gan vào tận
sân bay của địch bắn gãy chân một thằng thiếu tá
113 114