Page 193 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 193

ệ
                                                                                                                                                   ế
                 người lãnh đạo, là người đày tớ thật trung thành                                     ch ủ  quan  và  khách  quan, đ ặ c  bi t  là  s ự  thi u  tu
                                                                                                                                             ạ
                                                                                                                   ự
                 của nhân dân” . Qua quá trình đồng hành, phát                                        d ư ỡ ng  và  th c  hành đ ạ o đ ứ c  cách  m ng,  sa  vào
                                 1
                 triển cùng dân tộc, đất nước, Đảng không ngừng                                       chủ  nghĩa cá nhân; bị   sức mạnh của đồng tiền,
                 trưởng thành, lớn mạnh với những truyền thống                                        quyền lực, danh vọng cám dỗ, lôi kéo. Để dẫn dắt,
                                                          ấ
                                                                  ế
                                                   ế
                                        ầ
                 t ố t đ ẹ p, đ ó  là  tinh  th n đ oàn  k t,  nh t  trí,  h t                        tập hợp và phát huy sức mạnh của quần chúng
                 lòng hết sức phục vụ    Tổ  quốc, nhân dân. Người                                    nhân dân, được nhân dân tin yêu, ủng hộ, theo
                 khẳng định: “Nh  đoàn kết chặt chẽ, một lòng                                         Chủ tịch Hồ Chí Minh, mỗi cán bộ, đảng viên cần
                 một dạ phục vụ giai cấp, phục vụ nhân dân, phục                                      nhận thức rõ và tránh xa những thói hư     tật xấu,
                 vụ  Tổ  quốc, cho nên từ  ngày thành lập đến nay,                                    những “lầm lỗi rất nặng nề”, như:
                 Đảng ta đã đoàn kết, tổ    chức và lãnh đạo nhân                                        “1. Trái phép...

                 dân ta hăng hái đấu tranh tiến từ    thắng lợi này                                      2. Cậy thế - Cậy thế mình ở trong ban này ban
                 đến thắng lợi khác.                                                                  nọ, rồi ngang tàng phóng túng, muốn sao được vậy,
                     Đoàn kết   là một truyền thống cực kỳ       quý                                  coi khinh dư  luận, không ngh  đến dân. Quên rằng
                                                                                                                                        ệ
                       ủ
                                      ủ
                                                                                                            ầ
                 báu  c a Đ  ả ng  và  c a  dân  ta.  Các đ ồ ng  chí  t ừ                            dân  b u  mình   ra  là đ ể  làm  vi c  cho  dân,  ch ứ
                                                       ả
                 Trung ư ơ ng đ ế n  các  chi  b ộ  c n  ph i  gi ữ  gìn  s ự                         không phải để cậy thế với dân.
                                                ầ
                 đ oàn  k t  nh t  trí  c a Đ  ả ng  nh ư  gi ữ  gìn  con                                3. Hủ hóa - Ăn muốn cho ngon, mặc muốn cho
                                        ủ
                         ế
                               ấ
                 ngươi của mắt mình.                                                                  đ ẹ p,  càng  ngày  càng  xa  x ,  càng  ngày  càng  lãng
                                                                                                                                 ỉ
                     Trong Đảng thực hành dân chủ          rộng rãi,                                  mạn, thử hỏi tiền bạc ấy ở đâu ra?
                 thường xuyên và nghiêm chỉnh tự       phê bình và                                       Thậm chí lấy của công dùng vào việc tư, quên
                 phê bình là cách tốt nhất để củng cố và phát triển                                   cả thanh liêm, đạo đức. Ông ủy viên đi xe hơi, rồi
                 sự đoàn kết và thống nhất của Đảng. Phải có tình                                     bà ủ y  viên,  cho đ ế n  các  cô  các  c u ủ y  viên,  c ng
                                                                                                                                                     ũ
                                                                                                                                       ậ
                 đồng chí thương yêu lẫn nhau” .                                                      dùng xe hơi của công. Thử    hỏi những hao phí đó
                                                 2
                     Tuy nhiên bên cạnh những đức tính, phẩm                                          ai phải chịu?
                                                                  ả
                        ố
                                   ư
                 ch t  t t đ ẹ p,  ng ờ i  cán  b ộ  c ng  d ễ  m c  ph i                                4. Tư túng - Kéo bè, kéo cánh, bà con bạn hữu
                    ấ
                                                 ũ
                                                            ắ
                                                                                                                         ă
                                                                                                                                                  ứ
                                                                                                                                  ũ
                 những sai lầm, khuyết điểm do tác động của yếu tố                                    mình,  không  tài  n ng  gì  c ng  kéo  vào  ch c  này
                 _____________                                                                        chức nọ. Người có tài có đức, nhưng không vừa
                     1, 2. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.15, tr.622, 621-622.                         lòng mình thì đẩy ra ngoài...
                                                                 191                                  192
   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198