Page 135 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 135
cô giáo có một cháu bé ngồi trong cái nôi.
Cháu bé gái vạm vỡ rất dễ thương. Bác bế nó
lên, nó không sợ lạ mà lại cười. Bác hỏi cô
giáo: “Cháu này là con của cô, phải không?”.
Cô giáo thẹn đỏ cả mặt ngập ngừng trả lời:
“Thưa không phải ạ! Chị hàng xóm gửi cháu ở
đây để đi làm nương đấy ạ!”.
Đang nói chuyện thì nghe có tiếng máy
bay, Bác hỏi: “Các cháu có sợ máy bay giặc
không?”. Các em tranh nhau trả lời: “Thưa
không ạ! Các cháu không sợ. Các cháu có hầm
trú ẩn đằng kia kìa!”.
Bác hỏi: “Các cháu biết hát không?” Các
em thưa: “Hát bài “Kết đoàn” ạ!”. Rồi Bác cầm
nhịp: “Kê...ết đo... oàn... Hai... ba!”. Các em hát,
cô giáo cũng hát. Chúng tôi cũng hát.
Trước khi từ giã đi ra, Bác quay lại hỏi cô
giáo: “Cô biết “khôn ké” là ai không?”. Như
không nén nổi tấm lòng sung sướng. Cô giáo
133