Page 373 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 373

Sau này, với khẩu hiệu "Tất cả cho tiền tuyến, tất cả   Trưởng  đoàn  cố  vấn  cùng  đi  cũng  nhất  trí  như  vậy.
 để chiến thắng!", Bộ Chính trị còn quyết định thành lập   Nhưng, khi lên đến Sở Chỉ huy tiền phương thì được đồng
 Hội đồng Cung cấp mặt trận do đồng chí Phạm Văn Đồng   chí cố vấn đi trước nghiên cứu chiến trường báo cáo tình
 phụ trách.   hình và đề nghị phương án tác chiến "đánh nhanh thắng
 Chúng tôi còn đợi một thời gian vì địch có thể nhảy dù   nhanh"  tiêu  diệt  địch  trong  ba  đêm  hai  ngày.  Đồng  chí
 xuống  Điện  Biên  Phủ để  đón  quân  ngụy  ở  Lai  Châu  về,   trình bày: Đánh nhanh có thể lợi dụng tình hình địch mới
 chúng có khả năng tiếp tục tăng quân ở lại Điện Biên Phủ,   đến chưa kịp đứng chân vững chắc; ta lại không kéo dài
 đồng thời cũng có khả năng sẽ rút quân đi.   đến mùa mưa sẽ gặp nhiều khó khăn, đặc biệt là về tiếp
 Đầu  tháng  1  năm  1954,  trước  khi  lên  đường  ra  mặt   tế. Đồng chí lại cho biết các cán bộ ta và các đồng chí cố
 trận,  tôi  đến  Khuổi  Tát  chào  Bác.  Bác  hỏi:  Chú  ra  mặt   vấn đều hoàn toàn nhất trí và đều có quyết tâm cao sẵn
 trận lần này có khó khăn gì không? Tôi trả lời:  Chỉ khó   sàng đợi lệnh. Tôi được quân báo cho biết lúc bấy giờ

 khăn là xa hậu phương nên khi có vấn đề quan trọng và   quân số của địch đã lên đến chín tiểu đoàn.
 cấp thiết thì khó xin ý kiến của Bác và Bộ Chính trị.   Bản  thân  tôi  cho  rằng không  thể  đánh  nhanh  thắng
 Bác nói: Tổng Tư lệnh  ra mặt trận,  tướng quân tại   nhanh được. Khi trao đổi với đồng chí Trưởng đoàn cố vấn
 ngoại, trao cho chú toàn quyền, có vấn đề gì khó khăn,   thì đồng chí ấy cũng cho biết đã nghe các đồng chí cố vấn
 bàn thống nhất trong Đảng uỷ, thống nhất với cố vấn thì   đi trước báo cáo kỹ, toàn thể cán bộ đều nhất trí là nên
 cứ  quyết  định  rồi  báo  cáo  sau.  Khi  chia  tay,  Bác  nhắc:   đánh nhanh thắng nhanh.
 Trận  này  quan  trọng, phải  đánh  cho thắng; chắc  thắng   Trước tình hình ấy, tôi vẫn cho rằng không thể đánh
 mới đánh, không chắc thắng không đánh. Những lời dặn   nhanh được, nhưng chưa có cơ sở cụ thể để đề xuất vấn
 dò của Bác là tư tưởng chỉ đạo giúp tôi có căn cứ để xử trí   đề thay đổi quyết tâm. Tôi đã cho triển khai kế hoạch
 trong quá trình chỉ huy trận đánh.   nhưng  sau  khi  giao  nhiệm  vụ  tôi  nói  thêm:  Tình  hình
 Một kỷ niệm sâu sắc nữa là vấn đề thay đổi phương   địch còn thay đổi nên chủ trương cũng có thể thay đổi.
 châm của chiến dịch, một vấn đề có ý nghĩa quyết định   Tôi nói riêng suy nghĩ của tôi với đồng chí Chánh Văn
 đối với trận Điện Biên Phủ, tôi đã từng có lần nói đến, coi   phòng  và  chỉ thị cho quân  báo theo dõi  tình  hình địch
 đó  là quyết  định khó khăn nhất trong  cuộc đời chỉ  huy   chặt chẽ, có triệu chứng gì mới thì báo cáo ngay, báo cáo
 của tôi.    từng ngày, mỗi ngày hai - ba lần.
 Ngày 5 tháng 1, tôi lên đường ra mặt trận. Dọc đường,   Đến ngày nổ súng, địch đã lên đến 12 tiểu đoàn, các

 tôi đã suy nghĩ đến phương án phải đánh dài ngày; đồng chí   binh  chủng  kỹ  thuật  như  pháo  binh,  xe  tăng  đều  được


 370                                                                 371
   368   369   370   371   372   373   374   375   376   377   378