Page 20 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 20

Bác muốn học lái xe để biết. Còn chúng tôi, Bác nhắc   mừng  mừng  tủi  tủi,  nhớ  lại  những  ngày  cơ  cực  trước
 ngoài nhiệm vụ lái xe còn phải chịu khó đọc sách báo để   cách  mạng  và  cảnh  no  ấm,  tự  do  ngày  nay.  Thấy  mọi
 mở mang hiểu biết. Bác thường nhắc để báo ở trên xe cho   người  kéo  đến  ngày  một  đông,  Bác  liền  hỏi:  “Bà  con
 chúng  tôi  đọc  trong  những  lúc  rảnh  rỗi,  những  lúc  chờ   làm  gì  mà  đông  thế  này?”.  Đồng  bào  vui  vẻ  reo  lên:
 Bác đi họp... Bác nói phải nghĩ ra việc để làm.   “Đón  Bác!  Đón  Bác!  Năm  mới  chúc  Bác  mạnh  khỏe,
 Tôi lái xe phục vụ Bác từ năm 1961 đến năm 1969 an   sống  lâu”.  Bác  nhìn  mọi  người  và  bảo:  “Tôi  về  thăm
 toàn, không để xảy ra sơ xuất gì, một phần cũng chính nhờ   nhà mà sao lại đón tôi?”. Nghe Bác nói vậy, đồng bào ai
 vào sự quan tâm, động viên và rất hiểu tâm lý của Bác.   cũng cảm động rưng rưng nước mắt. Thực vậy, Bác về

                 thăm Pác Bó là về thăm nhà. Nhà Bác, quê hương của
                 Bác  không  chỉ  là  nơi  chôn  nhau  cắt  rốn  mà  nhà  Bác,
 TRỞ LẠI PÁC BÓ   quê hương Bác là căn cứ địa cách mạng, là mọi nơi trên

                 đất nước Việt Nam yêu dấu.
 Đầu năm 1961, đồng bào Pác Bó (Cao Bằng) đang
                     Sau  khi  gặp  gỡ  thân  tình  mọi  người,  Bác  nói
 vui xuân thì được tin có phái đoàn Đảng, Chính phủ về
                 chuyện với đồng bào trong khối mít tinh. Bác đến thăm
 thăm quê hương cách mạng. Đồng bào ai cũng thầm ước
                 một số gia đình, cùng ăn bữa cơm thân mật với nhà một
 mong  trong  đoàn  có  Bác.  Thế  rồi  điều  mong  ước  của
                 đồng bào rồi ra thăm lại hang Pác Bó năm xưa. Đứng
 đồng bào Pác Bó đã trở thành hiện thực. Chiều ngày 19-2
                 trước cảnh non nước mây trời một vùng biên giới của
 năm đó, chiếc máy bay lên thẳng đưa Bác và phái đoàn
                 Tổ quốc được tự do, giải phóng, đã từng in dấu và che
 đến thị xã Cao Bằng. Sáng ngày 20-2, xe ôtô đưa Bác
                 chở  Người  trong  buổi  đầu  cách  mạng,  Bác  xúc  động
 cùng mọi người đến Đồn Chương. Đồng bào biết tin ra
                 đọc mấy câu thơ:
 đón Bác. Họ còn mang cả ngựa đến để Bác và phái đoàn
                           “Hai mươi năm trước ở nơi này,
 đi cho khỏi mệt, nhưng Bác đã từ chối không đi ngựa
                           Đảng vạch con đường đánh Nhật - Tây,
 mà đi bộ. Dọc đường Bác vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ
                           Lãnh đạo toàn dân ra chiến đấu,
 với đồng bào, cùng ôn lại những năm tháng hoạt động
                           Non sông gấm vóc có ngày nay”.
 gian khổ ở Pác Bó 20 năm trước, khi Bác mới về nước
 trực tiếp lãnh đạo cách mạng. Khi Bác vừa đến Pác Bó,   Hình ảnh Bác và những kỷ niệm về Người luôn sống

 đồng bào già trẻ, gái trai chạy ùa ra vây quanh Bác. Có   mãi trong lòng đồng bào Pác Bó cũng như đồng bào trong
 cụ già nắm lấy tay Bác lắc lắc. Các bà, các chị ai cũng   cả nước.

    17           18
   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25