Page 37 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 37

Tôi nhìn theo tay Bác, nhận ra những sắc đỏ lấp loáng.                           Đối với miền Nam, tình cảm của Bác vô cùng thắm thiết.
                     Chà! Chà! Cái anh chàng này không biết lang thang                                Bác nói: “Miền Nam ở trong trái tim tôi”, “Một ngày mà
                 tận đâu, giờ mới mò về. Tôi thầm nghĩ.                                               Tổ quốc chưa thống nhất, đồng bào còn chịu khổ, là một
                                                                                                                                         1
                     Chừng như biết được ý nghĩ của tôi, Bác nhận xét:                                ngày tôi ăn không ngon, ngủ không yên” . Chưa giải phóng
                     - Các chú ở nhà chắc là không cho cá ăn đều, nó mới                              được miền Nam, Bác tự coi là nhiệm vụ làm chưa tròn, cho
                 phải đi kiếm ăn lăng băng như thế.                                                   nên Người đã nói với Quốc hội khi Quốc hội có ý định trao
                     Rồi Bác hạ giọng nói:                                                            Huân chương Sao Vàng cho Người: “Chờ đến ngày miền
                     - Với con người cũng thế, nhất là thanh niên, không                              Nam hoàn toàn giải phóng, Tổ quốc hòa bình thống nhất,
                 quan tâm đến thì cũng như thế.                                                       Bắc - Nam sum họp một nhà, Quốc hội sẽ cho phép đồng
                                                                                                                                                 2
                                                                                                      bào miền Nam trao cho tôi Huân chương cao quý” .
                                                                                                          Những năm miền Nam chiến đấu chống Mỹ ác liệt,
                                                                                                      Bác đã có ý định vào miền Nam “để thăm đồng chí, đồng
                                                                                                      bào” và yêu cầu tổ chức để Bác đi. Bác nêu vấn đề một
                                                                                                      cách  rất  kiên  quyết.  Thấy  Bác  tuổi  đã  cao,  sức  khỏe
                                                                                                      không còn được như trước, các đồng chí Bộ Chính trị đề
                                                                                                      nghị xin cố gắng cùng toàn dân đánh Mỹ mau thắng rồi
                                                                                                      mời Bác vào. Bác nói: “Tôi muốn vào là vào lúc này, chứ
                                                                                                      thắng rồi mới vào thì nói làm gì?”.
                                                                                                          Lâu lâu Bác lại nhắc lại vấn đề và hỏi việc chuẩn bị
                                                                                                      đến  đâu rồi. Thấy  Bác  rất  quyết tâm,  các  đồng  chí phụ
                                                                                                      trách đành phải báo cáo đường đi rất khó khăn, vất vả,

                                                                                                      Bác đi không được. Bác nói: “Nếu không có đường nào
                      Bác Hồ với các đại biểu thanh niên tại Đại hội Thanh niên
                                                                                                      khác thì tổ chức cho tôi đi bộ. Các chú đi được thì tôi đi
                          xung phong chống Mỹ, cứu nước, tháng 1-1967
                                                                                                      được. Đi mỗi ngày một ít. Chưa chắc thua các chú đâu”.
                                                                                                          Trong những năm cuối đời, tuy yếu mệt nhưng Bác
                     MIỀN NAM Ở TRONG TRÁI TIM TÔI                                                    vẫn tập đi bộ, tập leo dốc và nhiều khi leo những dốc

                                                                                                      _______________
                     Suốt đời mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh kiên quyết đấu                                  1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.4, tr.470.
                 tranh cho độc lập, tự do của dân tộc, thống nhất của Tổ quốc.                           2. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.14, tr.80.

                                                                   35                                 36
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42