Page 132 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 132

Mỗi ngày, nhà trường cho Minh đi bắn hai giờ, vừa để giải   Khi sang chỗ trú chân mới một lúc, tôi hỏi đồng chí Sinh:
 quyết  cái  “nghiện”  của  anh,  vừa  để  góp  phần  cải  thiện   - Đồng chí thử xem đã đi được chưa?
 sinh hoạt cho lớp học. Minh nghiện thuốc lào. Nhiều bữa   Đồng  chí  Sinh  lại  bấm  ngón  tay.  Lần  này  đồng  chí
 chúng tôi đang ngồi họp, khi quay lại đã thấy Minh ngồi   nhoẻn miệng cười, đáp:
 bó gối bên cạnh lán tự lúc nào. Chúng tôi hỏi anh đến làm   - Đi được rồi!
 gì?  Minh  cười,  lấy  tay  chỉ  vào  cái  điếu  thuốc  lào.  Minh   Trời tối, chúng tôi xuống núi, đứng ở chỗ hẹn tại ven
 thèm thuốc quá, nhưng lại biết kỷ luật đã quy định, học   rừng chờ đồng chí Sinh về làng liên lạc.
 sinh không được vào chỗ họp khi cán bộ đang bàn bạc công   Khuya  khuya,  chúng  tôi  đang  ngồi,  chợt  nghe  hai
 tác, nên đến đây rồi, Minh cũng ngồi ở ngoài. Nhiều lần   tiếng gõ vào thân cây, tiếng nặng tiếng nhẹ, biết là đồng
 Minh gặp tôi, tâm sự là anh không thích học động tác đội
             chí Hy Sinh đã trở về. Chúng tôi ra đón, gặp đồng chí Hy
 ngũ:  “Cấp  trên,  bảo  làm  thì  phải  làm  thôi,  chứ  học  thế
             Sinh rất tươi cười. Đồng chí thuật lại:
 này,  gò  bó,  khó  chịu  quá!”.  Tuy  miệng  nói  vậy,  nhưng
                 - Đồng bào nói, địch nó vào đến nhà trường, nó thấy
 Minh vẫn chịu khó học tập.
             nhà trường to có nhiều giá súng quá, nó chỉ đi sâu thêm
 Khi lớp đào tạo cán bộ quân sự mở đến khóa thứ ba thì
             một quãng nữa, đến nhà cơ quan thấy có con chó, nó bắt
 bọn  địch  đánh  hơi  thấy.  Một  sớm  tinh  sương,  chúng  từ
             lấy rồi quay vội ra.
 nhiều ngả kéo quân vào bao vây. Các đồng chí canh gác đã
                 Chúng  tôi  cùng  vào  giáp  làng.  Đồng  bào  mang  cơm
 kịp thời phi báo trước khi địch tới. Lớp học tạm giải tán.
             nước ra. Có những chị lấy cả bát đũa đem cho vì sợ chúng
 Một đồng chí trung kiên người Mán, tên là Hy Sinh, đưa
             tôi đã đánh mất hết cả đồ dùng khi đi lánh quân địch. Một
 anh Hoàng Sâm và tôi lánh lên đỉnh núi Thế Dục. Địch ở
             lát, đồng bào nhất định đòi chúng tôi vào cả trong làng.
 chung quanh chân núi. Trên này không có nước, phải chặt
             Các cụ già, các em nhỏ thấy chúng tôi rất mừng rỡ. Có gia
 cây vầu lấy nước thổi cơm. Ngày hôm sau tôi bàn với các
             đình đã thổi xôi gà để chờ. Một cụ già nói:
 đồng chí cùng đi:
                 - Các con khó nhọc quá! Cả làng không ai việc gì đâu.
 - Ta nên xuống làng xem tình hình thế nào? Đồng chí
 Hy Sinh bấm đốt ngón tay một lúc rồi nói:   Nó thấy cái trường của hội to, nó sợ quá, chỉ vào qua một
 - Giờ này đi không tốt đâu!   lúc là nó rút lui ngay.
 Tuy sốt ruột về tình hình địch dưới làng, nhưng biết   Cũng vào thời gian này, để động viên tinh thần chuẩn
 không  nên  để  các  đồng  chí  phải  làm  một  việc  gì  miễn   bị  khởi  nghĩa  trong  nhân  dân,  nhân  dịp  kỷ  niệm  Cách
 cưỡng, tôi nói:   mạng  Tháng  Mười  Nga,  các  châu,  huyện  ở  vùng  giáp  giới
 - Ta hãy rời sang một chỗ khác, đợi giờ tốt sẽ đi.   Cao Bằng - Bắc Kạn đã tổ chức một đại hội chuẩn bị vũ

    129      130
   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137