Page 173 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 173

Binh  lính  đều  rất  cảm  kích  về  lượng  khoan hồng  và                       không  để  lại  một  dấu  chân  trên  những  đường  mòn  hẻo
             thái độ đối xử tốt của bộ đội cách mạng. Chúng tôi giảng                             lánh. Buổi chiều, dừng chân bên rẫy nghỉ một lát lại tiếp
             giải cho họ rõ, mỗi khi gặp Giải phóng quân thì nên làm                              tục đi. Tối vượt qua đường Cao Bằng - Nguyên Bình đến
             thế nào để khỏi bắn giết lẫn nhau, để cùng nhau giết giặc                            triền  núi  đá  vôi  Gia  Bằng.  Ngày  hôm  đó,  chỉ  ăn  có  một
             cứu nước. Họ đều thề sẽ không bao giờ nổ súng vào quân                               bữa. Nhưng không hề một ai kêu ca. Có đồng chí đã thốt
             cách mạng.                                                                           ra những lời lẽ rất tự hào: “Quân cách mạng chúng tôi, ăn
                 Chúng  tôi  nói  chuyện  với  đồng  bào  trong  làng,  dặn                       thì mỗi ngày một bữa, đánh thì mỗi ngày hai trận”.
             đồng bào khi quân địch tới thì nói, quân cách mạng đến,                                  Bộ đội đi suốt đêm đó trên những núi đá tai mèo. Trưa
             binh lính đã giao súng cho họ và kéo đi cả rồi.                                      hôm sau, đội tới vùng đồng bào Mán trắng, quê hương của
                 Hai  mươi  phút  sau,  bộ  đội  rút  khỏi  đồn,  mang  theo                      đồng chí Hồng Trị.
             chiến  lợi  phẩm.  Mỗi  người  mang  hai  ba khẩu súng.  Lần                             Hai ngày sau khi đồn Phai Khắt bị diệt, địch mới kéo
             này, thu được khá nhiều đạn. Anh em vừa đi vừa hát bài                               quân tới. Chúng dọa dẫm truy hỏi đồng bào, để tìm hiểu vì
             Tiếng  súng  reo.  Núi  rừng  vang  vọng  lại  những  tiếng  ca                      sao  tất  cả  binh  sĩ  cùng  mọi  thứ  quân  trang  quân  dụng
             hùng tráng như muốn chia vui cùng đội quân chiến thắng.                              trong đồn bỗng nhiên biến mất. Đồng bào trong làng, già

             Đi ngang quả đồi trước đồn, ngoảnh lại thấy nhân dân và                              trẻ  lớn  bé,  ai  cũng  nói  một  lời.  Cuối  cùng,  chúng  đành
             binh lính giơ cao tay chào tiễn biệt.                                                chịu, chỉ điều bọn lính khác thay thế và cũng không bắt bớ
                 Những hội viên trung kiên ở cơ sở đã được giao nhiệm                             một ai.
             vụ giữ đồng bào lại làng,  không để đi theo bộ đội. Đoàn
             quân đi về phía nam. Nhưng đi khuất khỏi làng, chúng tôi
             vòng lại, đi ngược lên phía bắc. Bây giờ phải rút sao cho
             thật  nhanh.  Hai  trận  đánh  liên  tiếp  chắc  đã  làm  rung
             chuyển bọn địch và chúng sẽ có phản ứng. Ánh nắng vừa
             lên, ngày mới bắt đầu. Phải thực hiện lời Bác đã dặn: “Lai
             vô ảnh, khứ vô tung”. Các đồng chí trung kiên đón đường
             đưa  cơm.  Mỗi  người  nhận  một  nắm  cơm, một  phần  thức
             ăn, rồi tiếp tục đi ngay. Toàn đội đi ngược lên khu Mán
             trắng. Lão đồng chí Tiên như biết trước yêu cầu của anh
             em, nấu một nồi nước nóng, đón đợi giữa đường. Chúng tôi


                                                                     171                          172
   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178