Page 184 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 184
Nhiệm vụ của trận đánh chưa hoàn thành, lần đầu
trong đội có đồng chí hy sinh. Anh em không khỏi có
những suy nghĩ. Cán bộ đã giải thích cho các chiến sĩ:
“Trong cuộc chiến đấu dài lâu, tất nhiên là phải có lúc
thành lúc bại, qua trận đánh lần này, chúng ta đã rút
XXIII được nhiều kinh nghiệm để sau này chiến thắng lớn hơn”.
Tiết trời về cuối mùa đông, rét cắt da thịt. Nhiều đồng
chí bị đau chân. Các cán bộ đã nêu cao tinh thần thương
Đại đội đi về hướng nam. Các chiến sĩ được lệnh tuyệt yêu săn sóc chiến sĩ. Đồng chí Vũ Lập cởi chiếc áo ấm của
đối giữ bí mật, hết sức tránh để lại dấu vết trên dọc mình, đưa cho một chiến sĩ bị mệt. Nhiều cán bộ nhường
đường. Đi qua các đồn trại địch hoặc các làng mạc không giày cho những anh em đau chân. Có đồng chí cán bộ bị
có cơ sở của ta, phải im lặng hoàn toàn, tránh để lộ một thương ở chân, cũng nhịn đau, vui vẻ hành quân, cố gắng
tiếng ho, một dấu gậy. Ở những nơi trú quân, bộ đội theo kịp bộ đội, do đó đã có tác dụng động viên các chiến sĩ.
thường lấy lá về rải nằm; trước lúc đi, mọi người phải xóa Một tối, chúng tôi tới một bản Mán có cơ sở của ta. Các
sạch vết tích chỗ ăn, ngủ, nấu nướng. Ngay cả khi dừng lại cụ già chạy ra cầm tay bộ đội nói:
dọc đường để ăn cơm hoặc ngồi nghỉ, lúc đi, cũng phải - Bây giờ các con mới đến, các mẹ đợi đã bao lâu nay
nhặt từng chiếc lá gói thức ăn, từng hạt cơm rơi, không để rồi. Phải ở lại đây vài ngày.
lại dấu chỗ ngồi trên bờ cỏ. Đến trú quân ở một địa Anh em chúng tôi đáp:
- Chúng con chỉ ở lại một đêm nay, sớm mai phải đi
phương nào, cán bộ và chiến sĩ lập tức chia nhau đi giáo
dục nhân dân vấn đề giữ bí mật, phải thực hiện đúng ba công tác rồi.
- Các con khổ cực quá! Phải ở lại đây nghỉ ngơi ít hôm
không: “không có, không biết, không thấy”; dặn đi dặn lại
để dân bản chăm nom.
cặn kẽ từ người già đến các em, và kiểm tra lại xem đồng
Tại vùng này, đồng bào sợ thổ phỉ, của cải đều cất giấu
bào đã thực hiểu chưa.
rất sâu trong rừng. Đồng bào biết là không thể giữ chúng
Một số đồng bào gần biên giới thoáng thấy bộ đội,
tôi lại lâu, ngay đêm đó, cùng nhau vào rừng sâu bắt lợn,
tưởng nhầm là thổ phỉ, hoảng hốt bỏ chạy. Bộ đội đã thu
bắt gà về. Sáng hôm sau, khi chúng tôi thức giấc, thì lợn
thập tất cả những đồ đạc, của cải nhân dân bỏ rơi dọc bờ
đã thịt, cơm canh đã xong xuôi. Sự săn sóc của nhân dân
ruộng, đem trả lại. Đồng bào rất cảm kích vì từ xưa tới
vùng biên giới hẻo lánh xa xôi này, đã làm cho cả đội rất
nay chưa hề thấy một bộ đội nào lại tốt như vậy.
cảm động.
181 182