Page 210 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 210
để làm vùng hoạt động du kích ngoại vi, bảo vệ cho căn cứ. Tôi lặng người đi.
Nhiệm vụ vũ trang Nam tiến được chú ý đặc biệt: một đơn Lát sau, tôi hỏi:
vị bộ đội tinh nhuệ được lệnh tiến gấp về hướng nam. Hội - Anh nói sao, Thái mất rồi ư?
nghị bầu ra một Ủy ban quân sự cách mạng để trực tiếp Anh Trường Chinh có vẻ ngạc nhiên, hỏi lại:
điều khiển công việc cho đến lúc khởi nghĩa. - Anh chưa biết tin à?
Về chính trị, Hội nghị đề ra nhiệm vụ đoàn kết toàn Khi ở Cao Bằng, các anh cũng đã có lần nghe tin đâu
dân, lôi cuốn cả các thành phần tầng lớp trên vào phong như chị Thái bị bắt, nhưng vẫn giấu chưa muốn cho tôi
trào cứu quốc, đẩy mạnh phong trào đi tới bằng cách kêu biết. Tôi bàng hoàng đi sang buồng bên, vẫn chưa tin hẳn
gọi nhân dân vũ trang tuần hành trong những vùng chưa điều các anh nói là sự thật.
phát động du kích. Theo chỉ thị của Bác, Hội nghị ra Tôi nằm nhớ lại ngày chúng tôi mới gặp nhau ở Huế
nghị quyết đề nghị triệu tập một cuộc đại hội đại biểu trong khi cùng hoạt động bí mật, nhớ đến những lời hứa
gồm các giới, các đảng phái, các thân sĩ trong toàn quốc hẹn sẽ cùng nhau phấn đấu trọn đời cho chủ nghĩa cộng
để thành lập Ủy ban Dân tộc giải phóng Việt Nam và sản, nhớ lại những điều đã dặn dò nhau khi chia tay, nghĩ
tiến tới thành lập Chính phủ lâm thời. đến Hồng Anh. Sau này tôi mới biết trong thời gian tôi đi
Từ ngày lên đường đi họp, tôi hy vọng về đây gặp các xa, Thái vẫn tiếp tục hoạt động, làm liên lạc cho Trung
anh sẽ được biết tin nhà. Mấy năm qua, không được tin ương; sau chuyến đi Sài Gòn để gặp chị Minh Khai lần
tức gì về gia đình. Tôi có đôi lần gửi thư về nhà nhưng cuối cùng trước lúc chị bị đế quốc đem xử bắn, trở về nhà
không rõ có đến nơi hay không. Tôi cảm thấy ngày chúng được ít lâu thì bị bắt. Trong nhà tù, bọn đế quốc đã dùng
tôi gặp lại nhau không còn xa nữa. mọi cực hình tra tấn để truy tìm mối dây liên lạc với anh
Buổi đầu, gặp lại anh Trường Chinh và các anh sau Hoàng Văn Thụ. Thái đã quyết không khai một lời, giữ
bao năm xa cách, thật là vui mừng khôn xiết. Tôi đang trọn khí tiết của người đảng viên cộng sản, và đã mất tại
ngồi nghe các anh kể chuyện địch khủng bố gắt gao dưới nhà giam Hỏa Lò, Hà Nội.
xuôi, cơ quan luôn phải di chuyển địa điểm, thì anh Liền hôm đó, cuộc họp lại tiếp tục. Các anh hết sức
Trường Chinh nói: tìm cách an ủi tôi. Cho đến mãi về sau, trong không khí nô
- Chị Thái chỉ vì gửi cháu chưa được, chưa kịp đi bí nức của những ngày tiền khởi nghĩa, mỗi lúc nghĩ đến
mật thì bị chúng bắt. Cũng không ngờ chị lại bị mất ở Thái, tôi vẫn không tin được là chúng tôi sẽ không bao giờ
trong tù… gặp lại nhau. Nợ nước, thù nhà, oán hờn giai cấp, đối với
207 208