Page 302 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 302

Hầu như đêm nào cũng có thư của bọn tướng tá quân   Một hôm, Bộ Tư lệnh quân đội Tưởng đề nghị Bác đến
 đội Tưởng gửi cho chính quyền ta, khi thì hạch sách, khi   gặp. Bác về muộn, lặng lẽ ngồi vào bàn ăn. Bữa ấy, Bác
 thì dọa dẫm.   buông đũa sớm hơn thường lệ. Thái độ đó chúng tôi ít thấy
 Bắc  Bộ  phủ  không  còn  là  một  nơi  thật  an  toàn.  Bác   ở Bác. Bác nói:
 phải thay đổi chỗ nghỉ, thay đổi quy luật đi lại. Có hôm   - Về quá bữa, ăn mất ngon.
 Bác nghỉ ở ngôi nhà số 8 Bờ Hồ, hôm Bác nghỉ ở Bưởi, hôm   Bác kể lại sáng nay bọn Tưởng đòi Bác ký giấy nhận
 Bác nghỉ ở một ngôi nhà phía Ngã Tư Sở. Cả ba ngôi nhà   cung  cấp  cho  chúng  một  số  gạo  rất  lớn.  Bác  đã  từ  chối.
 này sau chiến tranh đều không còn nữa.   Chắc chúng còn tiếp tục làm rầy về chuyện gạo. Bác nói:
 Một buổi tối, xe của Bác vừa ra khỏi Bắc Bộ phủ một   - Gạo đâu mà đưa chúng nhiều thế. Dân mình có đủ
 quãng, thì đồng chí vệ sĩ báo cáo có một chiếc xe lạ theo
             gạo ăn đâu!
 sau. Bác bảo đồng chí lái xe:
                 Thấy vẻ bất bình của chúng tôi, một lần nữa, Bác nhắc
 - Chưa ra ngoài vội. Cho xe chạy vòng quanh Bờ Hồ.
             lại cần phải biết kiên nhẫn chịu đựng, giữ hòa hoãn với quân
 Xe đi một vòng quanh Bờ Hồ. Nhìn lại phía sau, chiếc
             Tưởng để có thể tập trung mũi nhọn vào kẻ thù chính.
 xe lạ vẫn bám sát. Bác bảo đồng chí lái xe cho xe đột ngột
                 Bác kiên quyết trong nguyên tắc và linh hoạt về sách
 rẽ ngoặt sang một con đường ngang, trở về Bắc Bộ phủ.
             lược.  Và khi sách lược đã định ra rồi, Bác cũng rất kiên
 Các đồng chí cảnh vệ mở cửa đón, không hiểu tại sao
             quyết thực hiện sách lược.
 Bác vừa đi lại quay về. Tối đó, Bác nghỉ lại Bắc Bộ phủ.
 Thù trong giặc ngoài, tình hình hết sức rối ren.
 Bác và Thường vụ đã nhìn thấy qua số quân đông và
 sự  hung  hăng  bề  ngoài  của  quân  đội  Tưởng,  những  chỗ
 yếu  bên  trong  của  chúng.  Khó  khăn  lớn  nhất  của  bọn
 chúng là trước sức mạnh đoàn kết nhất trí của nhân dân
 ta, chúng không thể tạo ngay được một chỗ dựa về chính
 trị. Chúng muốn lật ta, nhưng vẫn nhận thấy nếu không
 có  sự  giúp  đỡ  của  chính  quyền  ta,  chúng  không  thể  nào
 giải quyết được những nhu cầu rất lớn về vật chất cho đội
 quân đông đảo bị nhân dân ta xa lánh, căm ghét. Chúng
 còn phải tính đến cả những nguy cơ nghiêm trọng khác có
 thể xảy ra cho chúng.

    299      300
   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306   307