Page 408 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 408
Hạm đội Pháp đang trên đường ra Bắc. Ngày mồng 2, “Đồng bào hãy đứng dậy chống giặc!”.
Crêpanh vội cử người về, báo cáo tình hình mới cho “… Giờ nghiêm trọng của Tổ quốc đã đến!”.
Xalăng biết. Xalăng lập tức đến thương lượng với bọn “… Toàn quốc kháng chiến ủy viên hội gồm có đủ đại
Tưởng ở Hà Nội. biểu các đảng phái có trách nhiệm thống nhất quân đội,
Chu Phúc Thành thay Lư Hán vắng mặt, nói hắn điều khiển quân dân xông ra giết giặc, chống giữ bờ cõi
chưa hề nhận được lệnh để quân Pháp vào thay thế tại cho Tổ quốc”.
miền Bắc, nếu quân Pháp đổ bộ vào Hải Phòng thì hắn sẽ “Đồng bào hãy nhiệt liệt ủng hộ nó, sẵn sàng nghe
ra lệnh nổ súng. Ngoài ra, hắn còn bịa thêm một cớ khác: theo mệnh lệnh của nó, để đem thắng lợi cho quân dân,
phía Pháp chưa đạt được thỏa thuận với Chính phủ Việt giành độc lập cho Tổ quốc”.
Nam, nên hắn không thể cho quân Pháp vào. Vì nếu làm
như vậy, khi quân đội Tưởng rút đi, những Hoa kiều ở lại
miền Bắc có thể bị người Việt Nam trả thù (!).
Cuộc thảo luận giữa bọn quân phiệt Tưởng với các tướng
tá Pháp kéo dài cả đêm mồng 4-3, vẫn không kết quả.
Ngày mồng 5, hạm đội Pháp do Lơcléc chỉ huy đã tới
vịnh Bắc Bộ.
Lơcléc bảo viên trung tá Lơ Côngtơ viết cho Xanhtơny
một bức thư với giọng hốt hoảng:
“… Biết rằng tình hình đang nghiêm trọng và cuộc
xung đột có thể xảy ra sẽ rộng lớn… Tôi yêu cầu ông làm
mọi việc ông có quyền làm để đi đến một hiệp ước trong
thời gian nhanh nhất…”.
Các tướng tá Pháp lại tới gặp Chu Phúc Thành và bọn
cầm đầu cơ quan tham mưu của quân đội Tưởng tại
Hà Nội. Cuộc thảo luận, mặc cả giữa hai bên tiếp tục. Nếu
không thỏa thuận được, ngày mai, hạm đội Pháp vào Hải
Phòng chắc chắn bọn chúng sẽ có va chạm.
Cũng trong ngày mồng 5-3, Ủy ban kháng chiến toàn
quốc vừa được thành lập, ra lời kêu gọi:
405 406