Page 500 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 500
anh em đại biểu sẽ gắng làm cho khỏi phụ lòng tin cậy của Có như thế mới thành đại đoàn kết, có đại đoàn kết thì
1
quốc dân… tương lai chắc chắn sẽ vẻ vang” .
Bác đề ra bốn điều cần làm để giúp cho cuộc đấu tranh Các anh trong phái đoàn đến Bắc Bộ phủ với trang
ngoại giao thắng lợi: phục tề chỉnh. Bác ở buồng bên đi ra, vẫn bộ quần áo vải
- Một là, đoàn kết chặt chẽ, tránh mọi sự chia rẽ. vàng thường ngày, chỉ khác một chút là bữa đó Bác đi một
- Hai là, ra sức cần kiệm cho khỏi nạn đói khó. đôi giày da màu đen.
- Ba là, ra sức giữ gìn trật tự, tuyệt đối tuân theo Từ mờ sáng, đồng bào mang theo cờ, ảnh nườm nượp
mệnh lệnh của Chính phủ. kéo sang Gia Lâm. Cờ bay đỏ cầu Long Biên. Thời tiết vẫn
- Bốn là, đối với các kiều dân nước ngoài phải tử tế, xấu. Bầu trời mây phủ kín dường như cũng chia sẻ nỗi
ôn hòa. lòng của người dân đất nước sáng nay tiễn Bác đi.
Suốt buổi chiều và đêm hôm đó, những đoàn xe từ các Sân bay đông nghịt người. Chủ tịch Hồ Chí Minh đi
ngả đường nối đuôi nhau chạy vào Hà Nội. Các tỉnh cử một vòng chào các đại biểu và đồng bào. Đồng bào vẫy cờ,
đại biểu về Thủ đô tiễn Bác và phái đoàn Chính phủ vỗ tay hoan hô và chen lấn nhau ra phía trước để được
sớm hôm sau lên đường. Mỗi xe đều mang ảnh Chủ tịch nhìn rõ Người trước khi ra đi.
Hồ Chí Minh và khẩu hiệu. Sắp đến giờ lên máy bay, Bác tới nắm tay cụ Huỳnh nói:
Sáng 31, Bác dậy rất sớm. Người viết một bức thư gửi - Tôi vì nhiệm vụ quốc dân giao phó phải đi xa ít lâu, ở
đồng bào Nam Bộ: nhà trăm sự khó khăn nhờ cậy ở cụ cùng với anh em giải
“… Đồng bào Nam Bộ là dân nước Việt Nam. quyết cho. Mong cụ “dĩ bất biến ứng vạn biến” (lấy cái
Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý đó không thay đổi để đối phó với muôn sự thay đổi).
không bao giờ thay đổi! Cụ Huỳnh rất cảm động, cầm tay Bác hồi lâu. Bác đã
Tôi khuyên đồng bào đoàn kết chặt chẽ và rộng rãi. ủy nhiệm cụ Huỳnh làm quyền Chủ tịch nước trong thời
Năm ngón tay cũng có ngón vắn ngón dài. Nhưng vắn dài gian Bác đi vắng.
đều họp nhau lại nơi bàn tay. Trong mấy triệu người cũng Bỗng Bác gọi các đại biểu trong phái đoàn lại. Các anh
có người thế này thế khác, nhưng thế này hay thế khác tới đứng vây quanh Người. Một phút im lặng trang
đều dòng dõi của tổ tiên ta. Vậy nên ta phải khoan hồng nghiêm. Bác nói:
đại độ. Ta phải nhận rằng đã là con Lạc cháu Hồng thì ai - Anh em chúng ta mang trọng trách ra đi, đứng trước
cũng có ít hay nhiều lòng ái quốc. Đối với những đồng bào
__________
lạc lối lầm đường, ta phải lấy tình thân ái mà cảm hóa họ.
1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t. 4, tr. 246-247.
497 498