Page 99 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 99

tự  do,  những  người  có một  lòng một  dạ  như thế  thì  mới                       chuẩn bị điếu văn. Anh Cáp mang cái va li mây của Bác
             được tổ chức vào hội. Biết đồng chí là người tốt, nên bữa                            ra, chúng tôi cùng tìm xem còn những thứ gì có thể giữ lại
             trước mới có cán bộ đến đây để tổ chức đồng chí vào hội.                             làm  kỷ  niệm.  Tuy  nhiên,  muốn  biết  một  cách  thật  chắc
             Còn việc ghi tên thì không phải ghi tên thật, đã tin nhau                            chắn, chúng tôi vẫn định phái anh Cáp sang Trung Quốc
             thì ghi tên làm gì, đó chỉ là ghi cái tên bí danh, rồi đem                           lần nữa, để nghe lại tin này cho rõ ràng, và cũng để tìm
             đốt trước mặt nhau để ăn thề. Nếu đồng chí đã rõ, thì lần                            xem phần mộ Bác ở đâu.

             này chúng ta sẽ tổ chức ăn thề cùng nhau vào hội…                                        Sau mấy ngày đau đớn, bối rối ấy tôi lại quay xuống
                 Được giải thích một lát, anh đồng ý và yêu cầu viết tên                          châu Ngân Sơn. Dọc đường, rẽ vào nghỉ tại cơ quan đồng
             trên giấy bùa cúng ma. Tôi có một chiếc bút xanh đỏ, bèn                             chí Xích Thắng, người cứ thẫn thờ, nhưng phải cố sao để
             lấy ra, ghi tất cả tên chúng tôi trên một lá bùa, rồi làm lễ                         các đồng chí chung quanh không nhận thấy.
             ăn thề. Sau đó ít lâu, qua đồng chí mới được tổ chức, cả                                 Tại đây, có nữ đồng chí Sinh, biết chúng tôi là đoàn
             bản  này  và  những  bản  gần  đó  cùng  vào  hội.  Con  đường                       cán bộ xung phong Nam tiến, nhất định đòi đi theo để

             thông xuống tận Phia Bioóc.                                                          làm công tác. Thời gian này, phong trào Nam tiến trong
                 Tôi chuyển về một bản gần châu lỵ Ngân Sơn, chuẩn bị                             nam nữ thanh niên đang rất sôi nổi. Thấy đồng chí Sinh
             đi tiếp xuống phía nam. Bản này ở trên đỉnh núi. Từ đó                               còn ít tuổi, chúng tôi nói rõ, công tác này có nhiều khó
             nhìn xuống thấy rõ châu lỵ với những đồn bốt của quân                                khăn, hoạt động tại địa phương chưa bị lộ thì nên cứ ở
             Pháp. Tình hình công tác phát triển thuận lợi. Đoàn quân                             lại  địa  phương  hoạt  động.  Nhưng  đồng  chí  Sinh  nói:
             chính trị đi tới đâu là phong trào cách mạng ở đó bốc lên.                           “Đoàn thể đã kêu gọi ai có tinh thần thì tham gia vào
             Anh em chúng tôi đều rất phấn khởi. Một hôm, có đồng chí                             đội Nam tiến, nam giới đã được đi thì phụ nữ cũng phải
             liên lạc ở chỗ anh Đồng tới, đưa một lá thư hỏa tốc. Mở                              được  đi”.  Thấy  chúng  tôi  không  đồng  ý,  đồng  chí  Sinh
             thư  ra, anh Đồng viết: “Anh về ngay cơ quan có việc cần                             ngồi khóc. Sớm hôm sau, chúng tôi dậy để lên đường, thì

             bàn”. Tôi vội vã quay trở lên Cao Bằng.                                              đồng chí Sinh về nhà đã lên, mang theo khăn gói quần
                 Về tới cơ quan, được một tin sét đánh. Anh Đồng và                               áo, ngồi đợi đó để cùng đi. Thấy đồng chí Sinh sốt sắng,
             anh Vũ Anh cho biết: Bác đi Trung Quốc chuyến vừa rồi bị                             anh  Xích  Thắng  cũng  đồng  ý  để  đồng  chí  đi.  Đồng  chí
             bọn Quốc dân Đảng bắt giam và đã mất ở trong ngục. Mọi                               Sinh sau này công tác rất tích cực và trở thành một cán
             người  đau  đớn  vô  hạn.  Chúng  tôi  biên  thư  báo  cáo  về                       bộ tốt của Đảng.
             Trung ương, rồi bàn làm lễ truy điệu, phân công anh Đồng                                 Đêm hôm ấy, đồng chí giao thông đưa chúng tôi đi qua


                                                                      97                          98
   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104