Page 161 - 9786045790076
P. 161

SỰ NỖ LỰC TẠO NÊN KỲ TÍCH...

            con là anh cơ mà, sao không bằng được một nửa
            em Quang thế”.

                Minh dường như không để tâm đến lời cha mẹ
            dạy, cho dù cha mẹ có dặn dò như thế nào thì Minh
            vẫn cứ thích gì làm nấy.
                Giống như bao cậu bé khác, Minh và Quang
            rất thích đồ chơi xe hơi. Nhưng cha mẹ rất nghiêm
            khắc trong việc mua đồ chơi cho Minh vì cậu bé
            chính là một chuyên gia phá hoại, không bao giờ
            biết giữ gìn đồ chơi. Những món đồ chơi đẹp đẽ khi
            đến tay Minh chưa đầy ba ngày đã bị cậu phá tan

            tành, trong khi cùng một món đồ chơi đó Quang
            vẫn giữ gìn như mới.
                Cha bực bội hỏi Minh: “Minh, sao con cứ phá
            đồ chơi thế, phá tan ra thế này rồi chơi làm sao
            được nữa?”.
                Cho dù cha có hỏi như thế nào thì cậu bé đều
            trả lời một câu: “Con muốn xem bên trong đồ chơi

            trông như thế nào?”.
                Câu trả lời này khiến Minh không ít lần chịu
            đòn roi. Cứ như vậy, cậu bé bướng bỉnh mãi không
            chịu thay đổi thói quen này. Điều duy nhất khiến
            cha mẹ bớt lo âu chính là kết quả học tập tương đối
            tốt của Minh. Một lần, Minh đạt điểm tối đa môn
            toán, cha cậu liền “cắn răng” mua cho cậu bé một
            chiếc xe tăng đồ chơi đắt tiền mẫu mới nhất. Minh

            thích đến mức không nỡ rời tay. Cha Minh tưởng
            rằng lần này có lẽ Minh sẽ không phá đồ chơi nữa


             158
   156   157   158   159   160   161   162   163   164   165   166