Page 182 - 9786045790076
P. 182

Chương VII: TRÍ TƯỞNG TƯỢNG LÀ TÀI SẢN CỦA SỰ THÀNH CÔNG

           đồ vật khoảng một hai cân thì may ra qua được,

           còn nếu xách theo một xô nước đầy thì chắc chắn
           chân sẽ chạm xuống nước.
               Một  cậu  bé  can  đảm  xung  phong  bước  lên.
           Cậu bé nghiêng ngả xách hai xô nước định đi qua

           cầu, vừa bước được mấy bước thì chân đã chạm
           xuống mặt nước. Những đứa trẻ khác thấy vậy đều
           vô cùng hoảng hốt.

               Lúc này, cậu bé thông minh bước lên trước nói:
           “Để cháu thử!”. Cậu đi kiếm hai sợi dây thừng buộc
           vào mỗi xô một sợi, sau đó cởi giày, nhẹ nhàng đặt
           hai chiếc xô xuống mặt nước ở hai bên cầu, mỗi

           tay nắm một đầu dây rồi thong thả bước qua cầu,
           hai xô nước được kéo dễ dàng đến bờ bên kia mà
           không tốn chút sức lực nào.

               Cả đám trẻ hò reo vui sướng. Người bác gật
           đầu khen ngợi. Sau đó, ông dẫn tất cả đám trẻ đi
           hái phần thưởng. Ông lấy ra một ống trúc rất dài,

           phần  thưởng  được  treo  cheo  leo  trên  ngọn.  Bác
           xoa đầu cậu bé rồi nói: “Nếu cháu muốn lấy phần
           thưởng thì phải tuân thủ hai quy tắc: Một là không

           được vịn ống trúc xuống; hai là, không được bắc
           ghế để trèo lên”.
               Nghe tới đây, đám trẻ bắt đầu bàn tán xôn xao:
           Có  bạn  nói  nhảy  lên  lấy,  có  bạn  lại  nói  cao  thế

           không lấy được đâu, chắc bác đùa đấy.


                                                         179
   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186   187