Page 161 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 161
Phần I: MỘT NHÂN CÁCH LỚN 159
Nguyễn Phú Trọng khi ông còn giữ cương vị Vụ trưởng của
Tạp chí Cộng sản hồi nào.
Khi ấy, TS. Nguyễn Phú Trọng thi thoảng vào Khoa Ngữ
văn, Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội giảng bài. Ông vốn là
người sống rất giản dị, không hề quan cách khi được mời vào
khoa, giảng ngoại khóa. Nhiều khi, ông rất thật lòng nói
với Nguyễn Hùng Vỹ vì ông quá hiểu, khoa không có
phương tiện đưa đón bằng xe cơ giới. Ông bảo Hùng Vỹ rằng
cứ lấy xe đạp đi ra phố Nguyễn Thượng Hiền, nơi ông ở rồi
đèo giúp ông vào khoa là được. Ông không bao giờ câu nệ
chuyện đó.
Cách đây dăm năm, Hùng Vỹ nói với tôi rằng tướng mạo
ông Phú Trọng ngày trẻ nghe nói lạ lắm. Hồi trường đi sơ tán
tránh bom Mỹ ở Đại Từ, Thái Nguyên (ông Trọng học khóa 8,
từ năm 1963 đến năm 1967), trong một lần đi vào rừng chặt tre
về làm lán cho sinh viên, theo quy định, mỗi sinh viên phải
kiếm cho được mà mang về 1 cây/tuần. Ông Phú Trọng khi đó
trắng trẻo và trông rất thư sinh. So với chúng bạn cùng lứa,
người ông nhỏ thó và có phần hơi yếu, xanh xao. Lần đó, mọi
người dừng chân giải lao bên vệ rừng thì cánh bạn bè lôi chàng
sinh viên Phú Trọng ra đùa cợt. Sinh viên Phú Trọng thì cứ lẳng
lặng ngồi, chẳng hề phản kháng chi hết.
Lần ấy, cùng ngồi nghỉ còn có ông thầy tướng vốn nổi
tiếng trong thôn bản mà họ ở. Thấy sinh viên Phú Trọng bị bắt
nạt dữ quá, ông bảo đám sinh viên rằng: Các cậu đừng thấy
người ta gầy yếu mà chòng ghẹo cậu ta. Sau này cậu ta sẽ làm
vua cho mà coi, đừng có đùa nhé!
Khi ông Phú Trọng làm Chủ tịch Quốc hội (năm 2006),
Hùng Vỹ bảo tôi: Ngày xưa người ta coi tướng ông Phú Trọng
đã nói ông ấy có tướng làm vua, vậy là không đúng rồi ông ạ