Page 239 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 239

Phần II: NHÀ LÃNH ĐẠO CÓ TÂM, CÓ TẦM                            237


                                Đối với tình hình tiêu cực, tham nhũng, Chủ tịch nước
                           hết sức day dứt. Ông day dứt vì tình trạng tiêu cực tham
                           nhũng ngày càng nhiều và tinh vi. Ông day dứt vì không bảo
                           vệ  được những người tố cáo tham nhũng. Ông day dứt vì

                           những tài sản không minh bạch của một số cán bộ, đảng viên
                           và thẳng thắn thổ lộ là khi nghỉ, ông sẽ về quê, trả lại nhà cho
                           Đảng. Ông bộc bạch: “Nhà tôi nhỏ thôi, 51m , khi về hưu dứt
                                                                            2
                           khoát tôi không lấy một mét vuông đất nào. Bữa nay tôi nói

                           dứt khoát như vậy”.
                                Đọc  đến  đây, tôi rất xúc  động và kính phục ông bởi sự
                           giản dị  đến ngỡ ngàng. Một người  đã từng nhiều năm nắm
                           những cương vị cao, gắn liền với lĩnh vực kinh tế như Chủ tịch
                           Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, Trưởng ban Kinh tế
                           Trung  ương và giờ  đây là Chủ tịch nước mà gia  đình sống

                           trong căn nhà chỉ có 51m , hơn căn nhà của tôi có 10m  thì sự
                                                      2
                                                                                       2
                           giản dị đến mức ngạc nhiên.
                                Với  đời sống sinh hoạt như vậy minh chứng suốt bao
                           nhiêu năm qua, ông đã giữ được mình, giữ cho gia đình vợ con

                           mình tránh xa ma lực của cám dỗ vật chất. Đây quả là một nỗ
                           lực phi thường. Chỉ một điều này thôi, ông đã dành trọn vẹn
                           niềm tin yêu, kính phục của nhân dân cả nước.
                                Và có lẽ từ thâm tâm mình, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang
                           biết ơn vợ con và những người thân của ông về điều đó.
                                Viết đến đây, tôi chợt nhớ phút nghẹn ngào của Tổng Bí

                           thư Nguyễn Phú Trọng lúc đọc bài phát biểu bế mạc Hội nghị
                           Trung ương 6 vừa qua. Khi ông thay mặt Bộ Chính trị, Ban Bí
                           thư nhận lỗi trước toàn Đảng, toàn dân về “một số khuyết
                           điểm lớn” cả hiện tại lẫn các nhiệm kỳ trước, giọng ông bỗng

                           nghẹn ngào.
                                Thế nhưng sự nghẹn ngào của ông là tất yếu bởi không
                           nghẹn ngào sao được khi mà một Đảng sinh ra từ nhân dân,
   234   235   236   237   238   239   240   241   242   243   244