Page 70 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 70

68          TỔNG BÍ THƯ, CHỦ TỊCH NƯỚC NGUYỄN PHÚ TRỌNG...


                                Về con cái anh Trọng, tôi chỉ viết thêm một vài điều mà tôi
                           biết. Anh Trọng có hai người con, một gái, một trai  đều là
                           những viên chức nhà nước và là các công dân bình thường như
                           bao công dân khác. Có thể có người gặp các cháu trong công

                           việc hay cuộc sống thường ngày không hề biết bố các cháu là
                           Tổng Bí thư vì chẳng bao giờ các cháu tự nói ra điều này. Lần
                           gả chồng cho con gái, khi đã ở cương vị “quyền cao, chức trọng”,
                           ngoài gia đình và họ hàng, anh Trọng chỉ mời những bạn bè

                           thân thiết từ hồi học phổ thông đến đại học và sau này đến dự
                           đám cưới, còn những người khác, kể cả những người quyền
                           cao, chức trọng hơn anh, nhưng không phải là bạn như tôi đã
                           nói ở trên, anh không mời. Đám cưới đó tổ chức giản dị, chỉ có
                           tiệc trà, hoa quả và bánh ngọt, không có cỗ bàn linh đình. Khi
                           cưới con trai, anh Trọng chỉ tổ chức trong nội bộ gia đình và chỉ

                           mời rất ít bạn bè của anh chị và các cháu chứ không mời rộng
                           rãi. Đúng như Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết cho biết, chỉ sau
                           đám cưới của con, anh Trọng mới gửi Thiếp báo hỷ tới bạn bè.
                           Tôi cũng là một người nhận được Thiếp báo hỷ như thế. Trong

                           khi đó, khi hai con trai tôi cưới vợ, anh Trọng đều đến tận nhà
                           tôi để mừng cho các cháu. Khi đó anh đã là Bí thư Thành ủy
                           Hà Nội và là Chủ tịch Quốc hội. Đối với các bạn bè khác ở lớp
                           tôi cũng vậy. Khi biết tin bố, mẹ, vợ hoặc chồng của các bạn qua
                           đời hoặc khi các con của các bạn lấy vợ, gả chồng, biết tin, anh
                           Trọng đều đến tận nhà chia buồn hoặc chia vui với bạn bè. Anh

                           Trọng là thế, bao giờ cũng tử tế với mọi người.
                                Một lần, khi đang là Chủ tịch Quốc hội, ngồi cùng xe với
                           bạn bè cùng lớp đại học, hầu hết là nhà văn, nhà báo, những
                           người “biết nhiều chuyện trong xã hội”, về thăm nơi lớp học

                           sơ tán trong thời gian chiến tranh chống Mỹ ở huyện Đại Từ,
                           tỉnh Thái Nguyên, anh Trọng  đã  được nghe các bạn kể bao
                           nhiêu chuyện tiếu lâm, đọc cả thơ ca, hò vè về các hiện tượng
   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75