Page 87 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 87
Phần I: MỘT NHÂN CÁCH LỚN 85
Tôi còn nhớ, khi anh là Tổng Biên tập Tạp chí Cộng sản,
còn tôi là Vụ trưởng Vụ Thông tin Báo chí Văn phòng Chính phủ
thì xảy ra một việc. Một hôm anh Dương Quang Minh, Phó Vụ
trưởng của tôi, cũng là bạn học cùng lớp với anh Trọng và tôi,
cầm về một tập hồ sơ đưa cho tôi, nói:
- Mình mới gặp Nguyễn Phú Trọng. Con gái Trọng vừa
tốt nghiệp đại học. Trọng đưa tập hồ sơ này nhờ mình nói với
Quảng là muốn xin cho cháu về làm việc ở Vụ mình. Trọng sẽ
gặp Quảng để trực tiếp nói sau. Quảng xem có thể giúp được
Trọng không?
Tôi thấy hơi lạ vì anh Nguyễn Phú Trọng khi đó là Ủy
viên Trung ương Đảng cùng khóa với anh Lê Xuân Trinh, Bộ
trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, có thể gặp trực tiếp
anh Trinh nhờ việc này sao lại phải nhờ đến chúng tôi?
Tôi đọc hồ sơ của cháu thấy ngành học của cháu phù hợp với
công việc chỗ tôi mà chỗ tôi lại đang cần, hơn nữa kết quả học
tập của cháu lại vào loại khá, nên đồng ý và gặp trực tiếp Bộ
trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Lê Xuân Trinh để
báo cáo và xin cho ý kiến tiếp nhận. Mấy hôm sau, Bộ trưởng
Lê Xuân Trinh gọi tôi xuống phòng làm việc, nói:
- Mình đã xem hồ sơ của cháu gái con anh Nguyễn Phú
Trọng. Cháu đủ tiêu chuẩn để sau này tiếp nhận vào làm việc
tại Văn phòng Chính phủ. Mình mới ký Quy chế làm việc tại
Văn phòng Chính phủ, trong đó có quy định các cán bộ, nhân
viên được tiếp nhận vào làm việc tại Văn phòng Chính phủ
phải có kinh nghiệm thực tiễn, ít nhất là phải có ba năm làm
việc ở các ngành, địa phương và cơ sở. Cháu gái con anh Trọng
mới tốt nghiệp đại học, chưa kinh qua công tác thực tiễn nên
Văn phòng Chính phủ chưa thể tiếp nhận cháu bây giờ. Quảng
nói để anh Trọng thông cảm.