Page 229 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 229

Chương VI: CHUYỂN CUỘC TIẾN CÔNG THÀNH...               227                         228        TỔNG HÀNH DINH TRONG MÙA XUÂN TOÀN THẮNG


                 Ngày 15/3/1975, theo đề nghị của Tổng cục Chính trị,                            Còn Ngô Quang Trưởng thì đề nghị: vì đường số 1 đã bị cắt,
             Bộ Chính trị điện gửi Trung ương Cục, Khu ủy Trị Thiên                              không thể khai thông được, cần tổ chức ba điểm phòng thủ
             và Khu V: “Kết hợp chặt chẽ binh, địch vận với tác chiến                            để cầm cự với “Việt cộng” là Huế, Đà Nẵng và Chu Lai.
             tiêu diệt và làm tan rã lớn quân ngụy, tạo ra những vụ                                  Kế hoạch của Trưởng được Thiệu chấp nhận, vì không
             đầu hàng tập thể lớn, khoét sâu mâu thuẫn, phân hóa cao                             có cách nào khác. Trưởng bay về Sở Chỉ huy Quân khu I.
             độ hàng ngũ  địch, tập trung mũi nhọn  đánh  đổ Thiệu.                                  Hôm sau, 20/3, Trưởng ra Huế. Đài Phát thanh Huế
             Nắm và khai thác những nhóm, cá nhân sĩ quan tiến bộ                                đưa tin: “Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh phòng
             phục vụ cho yêu cầu quân sự, chính trị, binh địch vận”.                             thủ thành phố Huế bằng mọi giá”. Trưởng cũng thề thốt:
                                                                                                 “Tôi sẽ chết với cố đô xưa. Việt cộng phải bước qua xác tôi
                                                                                                 mới vào được Huế”. Y không quên họp các nhân sĩ để trấn
                 Theo lời khai của tù binh và các tư liệu được công bố                           an dư luận. Và y điện xin Bộ Tổng tham mưu ngụy triển
             sau này, tình hình nội bộ ngụy lúc này thực sự là một màn                           khai Lữ đoàn không quân số 1...
             kịch mang tính bi hài.                                                                  Mọi việc hoàn tất đúng theo bài bản.
                 Trước thảm họa  ở Tây Nguyên và nguy cơ Huế,  Đà                                    Thế nhưng, khi vừa đặt chân xuống Đà Nẵng, Trưởng
             Nẵng bị uy hiếp, ngày 18/3, Nguyễn Văn Thiệu triệu tập                              không tin ở mắt mình nữa khi đọc bức điện của Cao Văn

             các cố vấn thân cận ra Đà Nẵng họp cấp tốc, nói là để bàn                           Viên chuyển lệnh của tổng thống: “Quân đoàn I triển khai
             giải quyết vấn  đề người tị nạn. Thực ra,  cuộc họp  đã                             lực lượng để phòng thủ Đà Nẵng mà thôi. Lữ đoàn không
             chuyển sang đối phó với vấn đề khủng khiếp hơn: nên bỏ                              quân số 1 đã được lệnh chuyển vào Sài Gòn!”.
             hay nên giữ Quân khu I.                                                                 Choáng váng và thất vọng, Trưởng gọi điện cho Viên đề
                 Nghe Ngô Quang Trưởng báo cáo cuộc tiến công  của                               nghị giải thích, thì  được trả lời vắn tắt: “Hỏi Tổng thống
             “Việt cộng” vào Huế và Đà Nẵng sắp nổ ra, cử tọa đều sởn                            Thiệu”. Hoang mang cực độ, Trưởng mở đài. Sài Gòn vẫn ra
             tóc gáy! Đất đã nóng bỏng dưới chân. Thế là sau những lời                           rả phát đi tin tổng thống kêu gọi “giữ Huế bằng mọi giá”!
             hứa hẹn chung chung, Thiệu cùng “êkíp”  vội vã chuồn                                Lúc này, các viên chức ngụy quyền không ai còn bụng dạ
             ngay, nói là vào Sài Gòn để bàn bạc cho được an toàn.                               nào chạy đến đài Sài Gòn để thay đổi nội dung!
                 Cuộc họp lại tiếp tục tại dinh  Độc Lập. Trần Thiện
             Khiêm nêu ý kiến: khó có thể giữ Huế và Đà Nẵng cùng
             một lúc. Tốt hơn hết là bỏ một trong hai. Trần Văn Hương                                Những ngày này,  tôi  ở luôn tại Tổng hành dinh,
             cho rằng không thể giữ cả Huế và Đà Nẵng vì quá tốn kém.                            không về nhà riêng, dù hai nơi chỉ cách nhau vài trăm mét.
   224   225   226   227   228   229   230   231   232   233   234