Page 231 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 231
Phát biểu trong cuộc họp, đồng chí Lê Duẩn nhận định: Điều
kiện kinh tế, chính trị của nước Mỹ cho thấy đã đến lúc Mỹ phải
kết thúc chiến tranh. Vì vậy, ta phải đánh cho chúng thua để
rút ra khỏi miền Nam Việt Nam. Kế hoạch của ta phải kết hợp
chặt chẽ hai mặt quân sự và chính trị, dựa vào khối công - nông -
binh - trí thức để lập các đội tự vệ vũ trang, nổi dậy từ bên
trong, trong khi chủ lực ta diệt chủ lực ngụy, phá căn cứ. Ta chỉ
giữ được chủ động trong lúc đầu, muốn giữ được lâu dài, phải có
lực lượng du kích, bộ đội địa phương mạnh, nhờ đó bộ đội chủ
lực sẽ rất chủ động.
Đồng chí Văn Tiến Dũng đánh giá địch đã chủ quan cho
rằng ta không có ưu thế về chủ lực... Nhưng sức mạnh của ta là
tổng hợp sức mạnh ba thứ quân. Ta có yếu tố bất ngờ về quân
sự, chính trị, lại có quyết tâm tiến công...
Ngày 9/9/1967, Phó Tư lệnh Quân giải phóng miền Nam Lê
Đức Anh ra báo cáo với Bộ Tổng tham mưu kế hoạch tổng công
kích - tổng khởi nghĩa của Trung ương Cục miền Nam. Kế
hoạch nói rõ: dự kiến tổ chức ba chiến trường: Sài Gòn - Gia
Định; vùng rừng núi giáp ranh Sài Gòn; đồng bằng Khu 9 và
một phần Khu 8. Sẽ tổ chức năm cánh quân bao vây, tiến công
Sài Gòn, chiếm Chợ Lớn.
Trung ương Cục đã sơ bộ thông qua kế hoạch tổng công kích -
tổng khởi nghĩa ở Sài Gòn, bao gồm khởi nghĩa, quân sự, công
an, binh vận, chính quyền, quản lý đô thị, bảo đảm ổn định đời
sống nhân dân.
Kế hoạch dự kiến ba tình huống: Thứ nhất, địch co cụm về
giữ các sân bay Biên Hòa, Tân Sơn Nhất. Khi thấy ta khởi
nghĩa, quân Mỹ cũng co về căn cứ, không phản kích. Chính phủ
mới ra tuyên bố yêu cầu quân Mỹ giữ nguyên trong vị trí đóng
quân. Thứ hai, địch tan rã, nội bộ khủng hoảng, lật đổ nhau
229