Page 827 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 827
Chúng ta đều biết ông Võ Nguyên Giáp nhận sứ mệnh cầm
quân vào thời điểm mà đất nước đang ở vào “đêm trước” của cuộc
đổi đời. Sự phát triển như vũ bão của phong trào chính trị trong
những ngày tiền khởi nghĩa và tiếp đó là khí thế nổi dậy của toàn
dân trong cuộc Cách mạng Tháng Tám, là điều kiện chính trị và
tinh thần vô cùng thuận lợi để ông phát huy bản lĩnh cầm quân
của mình khi đất nước chuyển từ vũ trang khởi nghĩa giành chính
quyền sang chiến tranh cách mạng bảo vệ chính quyền.
Khi giao nhiệm vụ tổ chức Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải
phóng quân, Hồ Chí Minh chỉ dặn Võ Nguyên Giáp những điều
ngắn gọn nhưng cơ bản nhất về phương hướng hành động, nhất là
về đạo lý người làm tướng. Sau đó, với hai bàn tay trắng - thiếu
hẳn kiến thức và kinh nghiệm cần thiết về tổ chức và chỉ huy hoạt
động quân sự cũng như về cơ sở vật chất, kỹ thuật - ông đã cùng
đội quân thơ ấu lao vào vòng xoáy cách mạng, bắt đầu bằng những
trận đánh vỡ lòng.
Cách mạng Tháng Tám thành công, người được giao trọng
trách cả về an ninh và quốc phòng (với cương vị là Chủ tịch Quân
sự Ủy viên hội và Bộ trưởng Bộ Nội vụ) mới chỉ có những kinh
nghiệm ban đầu của vài trận đánh du kích và kinh nghiệm đào tạo
cán bộ quân sự sơ cấp của Trường Quân chính kháng Nhật. Sau
khi đất nước đã giành được chính quyền, trước yêu cầu cấp bách
của sự nghiệp giữ nước, nhiều đội viên và cán bộ thuộc quyền ông
trong Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân năm trước đã
phải vươn lên để hoặc đảm nhiệm chỉ huy các Chi đội Nam tiến
hoặc đứng đầu các chiến khu từ bắc vĩ tuyến 16 trở ra. Trải qua 16
tháng vừa theo dõi và tham gia chỉ đạo cuộc kháng chiến cục bộ ở
trong Nam, vừa chuẩn bị đối mặt với quân viễn chinh Pháp trước
khả năng chiến tranh mở rộng ra cả nước, Tổng Chỉ huy Võ
Nguyên Giáp bước vào cuộc kháng chiến toàn quốc với những kinh
nghiệm mới của Nam Bộ, Nam Trung Bộ và Tây Nguyên, của Tây
Bắc, Lạng Sơn và sốt dẻo nhất là kinh nghiệm Hải Phòng. Lúc
825