Page 165 - 9786045773079
P. 165
Bác tươi cười khen:
- Thế thì tốt lắm! Bây giờ Bác chia kẹo cho tất
cả. Các cháu có thích không?
Lại tiếng đáp lời đồng thanh:
- Dạ, thưa Bác có ạ!
Riêng em Tộ thì giơ tay xin nói: TẤT CẢ CÁC EM ĐÃ BIẾT
- Dạ thưa Bác, ai ngoan thì được ăn kẹo của Bác, CHỮ QUỐC NGỮ CHƯA?
còn cháu chưa ngoan thì thôi ạ!
Bác hỏi:
- Các cháu có đồng ý như thế không? Đ ó là câu Bác hỏi trong Thư chúc Tết Trung thu
- Dạ thưa Bác, đồng ý ạ! năm 1945. Thư này Bác viết cùng thời gian
Rồi Bác tự tay chia kẹo cho từng em một. Đến với Thư gửi học sinh nhân ngày khai trường đầu
lượt Tộ thì em khoanh tay thưa: tiên, khi nước Việt Nam vừa giành được độc lập.
- Dạ, hôm nay cháu chưa vâng lời cô, như thế là Muốn giữ vững nền độc lập thì toàn dân trong nước
chưa ngoan nên không được nhận kẹo của Bác ạ! đều phải có ý thức là dân của một quốc gia độc lập,
Bác xoa đầu em Tộ và khen: trước tiên là tất cả phải đọc thông, viết thạo.
- Cháu biết nhận lỗi, thế đã là ngoan rồi. Cháu Bác rất đau xót trước cảnh sau ngót tám mươi
vẫn được phần kẹo như các bạn khác. năm trời bị thực dân Pháp đô hộ, có đến khoảng
Tộ vui mừng và cảm động đưa hai tay nhận 85% dân số của ta bị mù chữ. Cho nên khi vừa mới
phần kẹo mà Bác trao cho. giành được độc lập (8/1945), Chính phủ ta nhận
Sau đó, Bác bảo các cô phụ trách cất phần kẹo ngay ra ba thứ giặc mà cả nước phải diệt. Với tình
cho những em vắng mặt. thế lúc đó thì giặc dốt được đặt lên ngang với giặc
đói và giặc ngoại xâm nên chúng ta phải đề ra
phong trào Bình dân học vụ. Tất cả người lớn, kể cả
những ông bà đã già, cũng còn xung phong học cho
biết chữ huống chi là thiếu niên, nhi đồng. Chính
phủ chủ trương xã nào cũng phải có trường tiểu
học. Trường dạy từ lớp Đồng ấu trở lên.
163 164