Page 161 - 9786045773079
P. 161
Thấy em bé còn nhỏ mà đã giàu lòng hiếu thảo,
Bác cúi xuống vuốt tóc cháu và hỏi:
- Cháu tên là gì?
Em bé trả lời và giải thích luôn:
- Cháu là Chiến. Mẹ cháu bảo phải đuổi hết giặc
đi thì mới sống nổi, nên gọi cháu là cái Chiến. NHỮNG CÁI PHẢI LO TRƯỚC
Bác ngạc nhiên trước sự rắn rỏi của một bé gái.
Rồi Người lại được một cụ già trong xóm kể lại: Ông
nội em bị Pháp bắt đi phu, không trở về. Bố em là M ột thời gian sau khi ta kết thúc thắng lợi cuộc
du kích bị Pháp giết khi em vừa chào đời. Mẹ của kháng chiến chống thực dân Pháp (1946-
em vừa sản xuất, vừa nuôi con, vừa tham gia đánh 1954), thành phố Vinh đã được hồi cư, xây dựng lại
giặc nên em rất gắn bó với mẹ. dần dần. Đồng bào trong nước và khách quốc tế đến
Em đứng nghe tất cả rồi nài nỉ: tham quan quê Bác ngày một đông. Tỉnh Nghệ An
- Bác ơi, khi cháu lớn lên, Bác cho cháu đi đánh đã cho tập kết một số nguyên vật liệu định xây một
giặc với! ngôi nhà khách tại Khu di tích Kim Liên hiện nay,
Mọi người nhận rõ, thì ra đó là điều từ nãy trước hết là để khách từ xa tới có chỗ nghỉ chân và
đến giờ em mải đăm chiêu suy nghĩ và muốn nói khi cần thì ngồi trao đổi những mẩu chuyện về quê
với Bác. hương, gia thế của Bác.
Bác Hồ cười, lại xoa đầu em rồi bảo: Bác biết được thông tin đó liền cho mời ông
- Bác chỉ muốn các cháu được học hành, lớn lên Nguyễn Trí là Bí thư Đảng ủy xã Nam Liên ra nói
xây dựng đất nước. chuyện.
Cũng đã hết mấy phút giải lao. Đoàn của Bác Ông Trí được Bác đón tiếp niềm nở, thân mật.
lại đi tiếp. Bé Chiến cố rướn cao người cùng dân Sau khi nghe rõ tình hình, Bác hỏi:
trong làng vẫy tay chào. - Trường học của các cháu ở đấy ra sao? Trạm
hộ sinh và nhà trẻ như thế nào?
Ông Trí thưa là cũng tàm tạm.
Bác biết và hỏi thêm:
- Phần nhiều còn tranh tre, nứa lá phải không?
159 160